Căn phòng rộng lớn được trang hoàng vô cùng tinh tế, phần nào toát lên được phong cách của chủ nhà. Ánh sáng từ đèn chùm trên cao rọi xuống, rơi trên người những người đang ngồi trên ghế. Nhóm người ngồi quanh một cái bàn lớn, được điêu khắc tỉ mỉ, phần kính bóng loáng phản chiếu những khuôn mặt đang trầm xuống.
Lục Vũ có lẽ là người bình tĩnh nhất trong nhóm người. Anh không khóc, không thất thần, tay vẫn liên tục gõ lạch cạch trên máy tính. Khuôn mặt mềm mại hiện lên sự nghiêm túc không hề khó gặp những lúc anh làm việc.
Không khí trong phòng trầm lặng, ngoài những tiếng lạch cạch khi Lục Vũ gõ phím ra thì hoàn toàn chẳng còn nghe được tiếng nào khác. Một tiếng chuông điện thoại vang lên, tất cả ánh mắt trong phòng cùng lúc đổ dồn vào chiếc điện thoại đang đặt ở trên bàn. Mộc Hạc không chút chần chừ mà nhấc máy.
Giọng nói của thư kí vang lên: "Mộc tổng, chúng tôi phát hiện vào 10 phút trước, định vị của Lâm thiếu gia di chuyển về phía Tây của thành phố nhưng khi tới qua một đoạn sông thì đã dừng liên kết."
Mộc Hạc im lặng, ngay cả tiếng gõ bàn phím của Lục Vũ cũng dừng hẳn, toàn bộ tập trung vào chiếc điện thoại đang mở loa trên mặt bàn. Bầu không khí so với 1 phút vừa rồi còn nặng nề hơn gấp mấy lần.
Mộc Hạc lạnh lùng nhìn màn hình điện thoại: "Điều tra định vị ẩn của em ấy đi."
Thư kí kính nghiệp không dài dòng, trực tiếp trả lời: "Rõ."
Điện thoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyet-tam-bao-ve-em-gai-nu-chinh-trong-tieu-thuyet-mary-sue/3643951/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.