Sau một lúc im lặng, gã đột nhiên nhớ ra chuyện gì đó, nói với cô: "Vậy em dâu, em giúp anh đỡ tên nhóc này sang nhà kế bên hộ anh với." C
Văn Uyên tính chạy lại đỡ Mộc Hạc theo lời của gã thật, nhưng đi được hai bước thì cô dừng lại, nghi hoặc hỏi gã:
"Vừa nãy anh....gọi tôi là gì?"
Trịnh Khải không chút ngượng nghịu nào trả lời ngay lập tức: "Em dâu?"
Văn Uyên nghe hai tiếng "em dâu", nghi ngờ tai mình thực sự có vấn đề gì đó. Gã nhìn cô chẳng biết làm sao lại cứ đừng đờ người ra tại chỗ, sốt ruột giục cô mau giúp mình. Văn Uyên cứ như vậy máy móc đi tới giúp gã đỡ Mộc Hạc, cả hai dìu hăn tới cửa của căn nhà kế bên.
Lâm Xuyên và Văn Thư ngồi ở trong xe, vì bị ngăn cách bởi cửa xe nên cả hai vốn không cảm nhận được cái gì.
Lúc thấy Văn Uyên cùng Trịnh Khải dìu Mộc Hạc đi qua, cả hai có chút thắc mắc. Văn Thư khó hiểu, định mở cửa xe đi xuống.
Cửa xe vừa mở, một mùi rượu vang nồng đậm bỗng chốc xông thẳng vào, tất nhiên, Văn Thư không hề cảm nhận thấy cái gì cả. Nhưng Lâm Xuyên lại khác, mùi rượu vang của Mộc Hạc vừa nồng vừa thơm, cậu ngửi một chút, cả người đều muốn nhũn ra.
Cậu bắt đầu thở dốc, người vô lực ngồi tựa vào ghế xe. Cả cơ thể cậu đều yếu ớt, đến tay còn chẳng muốn nhấc lên, ánh mắt bắt đầu mơ hồ, khuôn mặt trắng nõn, xinh đẹp ửng đỏ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyet-tam-bao-ve-em-gai-nu-chinh-trong-tieu-thuyet-mary-sue/3643924/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.