Gã vốn còn đang chìm vào dòng suy nghĩ lại bất chợt nghe thấy tiếng điện thoại của hắn. Gã cũng chẳng muốn nghe lén điện thoại của người khác, định bụng đi kiếm cái gì đó ăn cho rồi lại vô tình nghe được hắn vứt ra một câu.
Mộc Hạc: "'Công việc tuần này của tôi, anh làm hết đi. Tôi có việc tạm nghỉ, cũng báo với ba tôi rồi."
Gã nghi hoặc dừng bước chân, hỏi hắn: "'Cậu có việc gì mà phải vứt cả công việc ở công ty đi vậy?"
Hắn nhìn gã một lúc lâu, lúc gã cho rằng hắn không muốn nói, định bỏ đi lại nghe được hắn nhàn nhạt trả lời:
"Mấy ngày nay người của tôi báo rằng tiểu Xuyên ở đại học A bị một tên chán sống bám lấy. Tôi muốn đi xem thử xem tên không có mắt đó là tên nào."
Không nghe thì thôi, nghe rồi gã liền sốc đến mức rối loại ngôn ngữ tạm thời. Phải mất một lúc bản thân gã mới có thể coi như là tạm lấy lại được ngôn ngữ. Gã khó khăn nói: "Cậu vì cậu ta? Đáng không?"
Mộc Hạc dùng ánh mắt như nhìn một sinh vật lạ để nhìn gã, nói với giọng điệu hiển nhiên: "Em ấy là vợ tôi, tôi không lo mới là lạ."
Trịnh Khải dấu chấm hỏi đầy mặt, khó hiểu: "Hai người đăng kí kết hôn từ bao giờ vậy?"
Hắn hơi ngừng lại nhưng ngay sau đó đã lấy lại tinh thần rất nhanh: "Bọn tôi chưa đăng kí, nhưng sau này sẽ đăng kí thôi."
Gã triệt để há hốc mồm kinh ngạc, cố gắng sắp xếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyet-tam-bao-ve-em-gai-nu-chinh-trong-tieu-thuyet-mary-sue/3643803/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.