Lâm Xuyên không biết bản thân trở về bằng cách nào, đầu óc cậu vẫn còn chưa kịp load hết dữ liệu mà hôm nay bản thân nhận được. Nói cho cùng, việc boss phản diện quay ngoắt tỏ tình cậu là một việc vô cùng không thể tưởng tượng được. Dù biết quỹ đạo tiểu thuyết đã lệch hoàn toàn thì trường hợp này cậu vẫn chưa lần nào nghĩ tới. Nhưng yêu đương với tên thần kinh có vấn đề đó, cậu không kham nổi, chỉ sợ bản thân sống lâu quá mới muốn yêu đương với hắn.
Cậu suy nghĩ kĩ càng, quyết định mặc kệ việc Mộc Hạc thích cậu hay không. Cậu khẽ thở dài một hơi, bước lên tầng hai. Đến trước cửa phòng Văn Thư đang nghỉ ngơi, cậu hơi do dự nhưng cuối cùng cũng đưa tay vặn nắm cửa.
Tiếng cửa "lách cách" vang lên, Văn Thư đang ngồi thẫn thờ trên giường như chú thỏ nhỏ bị doạ. Nó giật mình, tay túm chặt lấy chăn mỏng, đôi mắt tràn ngập hoảng sợ và lo lắng, cơ thể bất giác run rẩy nhìn chằm chằm phía cửa. Bất cứ lúc nào, chỉ cần người xuất hiện sau cánh cửa là alpha nó sẽ ngay lập tức tiến vào tình trạng tự phòng vệ, như thú nhỏ đang đứng trước sự rình rập của kẻ đi săn.
Lâm Xuyên bước vào, bắt gặp ánh mắt chằm chằm của nó mà khẽ khựng lại. Văn Thư lúc nhìn thấy người tới là cậu cũng nhẹ nhàng thả lỏng, nó cười với cậu nhưng trong mắt lại chẳng có tia sáng nào.
Lâm Xuyên bước tới, ngồi kế bên nó, sắp xếp lại ngôn từ: "Hôm nay, tôi đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyet-tam-bao-ve-em-gai-nu-chinh-trong-tieu-thuyet-mary-sue/3643788/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.