🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lâm Xuyên nằm trên giường, đưa mắt nhìn trần nhà trắng cố gắng nhớ lại đêm qua rốt cuộc là đã xảy ra những gì. Mặc dù tình hình hiện tại đúng là cậu và Mộc Hạc đã ngủ với nhau do cậu bị bỏ thuốc nhưng cũng phải có nguyên nhân sâu xa nào chứ, sao mà có thể cứ thế ngủ được đúng không. Lục lọi trong trí nhớ một hồi cậu cũng chỉ nhớ được bản thân mình bị bỏ thuốc, còn đâu lại mơ hồ trả nhớ được cái gì khác.



Đến cuối cùng là ai đã bỏ thuốc cậu thì cậu không biết. Văn Uyên dù thích cậu thật nhưng chắc chắn cô ấy sẽ không làm ra mấy cái trò này. Trong quá khứ, Văn Uyên từng bị bỏ thuốc một lần nên chắc chắn là cô ghét cái việc làm kinh tởm này. Còn Văn Thư, nó là đứa bạn thân hiếm hoi có thể hoà hợp với cậu nhất nên đương nhiên là không phải nó. Có một người khác, có ý định nhắm vào cậu.



Cơ mà như thế thì không phải rất vô lí sao, các mối quan hệ xung quanh cậu rất tốt, không gây thù với ai cả, còn rất nhiều người thích cậu nữa mà. Đâu còn ai có ý định thù địch với cậu đâu chứ. Không lẽ là mấy người từng bị cậu cà khịa hả ta, vậy cũng không có phải, cậu đã giải quyết ổn thoả rồi mà, còn giúp người ta hẹn bác sĩ tâm lí nữa rồi, sao bị ghét được. Nghĩ nghĩ một hồi cậu cũng chả nghĩ ra được là ai, cứ thất thần nhìn lên trần nhà trắng, ngay cả Mộc Hạc tắm xong cậu cũng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyet-tam-bao-ve-em-gai-nu-chinh-trong-tieu-thuyet-mary-sue/3632956/chuong-13.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Quyết Tâm Bảo Vệ Em Gái Nữ Chính Trong Tiểu Thuyết Mary Sue
Chương 13: Bảo vệ.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.