Sau khi tắm rửa, ăn uống xong. Thẩm Nhã Tịnh tính nằm nghỉ thì điện thoại đổ chuông, người gọi là Nhan Uyển Đình, cô bạn thân của cô.
“Tiểu tổ tông của tôi ơi, cậu về rồi sao không gọi tôi ra đón hả?”
Vừa mới cầm điện thoại thì nghe tiếng thét đau cả tai của Uyển Đình, cô mệt mỏi đáp
“Mới về, mệt quá, quên rồi”
Nhan Uyển Đình còn chẳng lạ gì với cách trả lời thờ ơ của cô. Nếu là người khác chắc giờ cô nàng đã đập cho một trận rồi, ai bảo đây là tiểu tổ tông, bảo bối nhà cô chứ. Cô nàng thở dài
“Tớ nhớ cậu quá, lâu rồi không gặp hôm nay hẹn gặp tại quán bar cũ nhé, không gặp không về”
Nói xong chưa kịp để bên kia đồng ý, cô nàng đã cúp máy. Thẩm Nhã Tịnh lắc đầu, dù sao cũng lâu rồi cô cũng
chưa gặp lại cô bạn này. Cô lục lọi tủ đồ lấy một bộ váy ngắn màu đen, không quá hở hang nhưng được khoác trên người cô lại tạo một nét quyến rũ, bí ẩn khó mà không xiêu lòng.
Cô rời khỏi nhà, lấy một chiếc Maserati màu trắng phóng nhanh qua từng con phố. Cũng lâu lắm rồi cô mới
tự mình lái xe đi dạo như vậy, nhớ năm đó ở Mỹ ngày ngày quanh quẩn bên mấy luận văn, đề án, chẳng có thời gian mà nghỉ ngơi chứ đừng nói đến việc lái xe đi dạo. Dù sao hôm nay bung xoã một chút cũng được.
Kĩ thuật lái xe của cô rất tốt, chẳng mấy chốc đã đến quán bar Psycho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyet-khong-de-em-ly-hon/2950506/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.