“Dù sao cũng đã đăng kí kết hôn rồi, giờ ta là vợ chồng cũng nên ở chung với nhau. Hôm nay em dọn về đi”
“À là nhà họ Lục sao?”
“Không phải, nhà riêng của chúng ta”
“Nhà riêng?”
“Ừm, em sẽ biết sớm thôi”
Hôm sau, cô dọn về sống chung với anh. Trước khi đi, bà nội dặn dò cô nhiều điều, bà không dám khóc bà sợ nếu bà khóc cháu bà không nỡ rời đi mất.
“Bà à, cháu sẽ về thăm bà thường xuyên”
“Cháu phải thật hạnh phúc đấy”
“Dạ…vâng ạ”
Cô chợt cảm thấy mình có lỗi, cô đang lừa dối bà mình lại liên luỵ tới Lục Vĩ Thành, người như anh lại bị trói buộc vì một người con gái như cô. Nhưng cô đã chọn con đường này, vốn không quay trở lại được nữa. Nếu đã vậy, phải hoàn thành vở kịch này thật tốt
“Con về nhà họ Lục, nhớ đối xử tốt với bố chồng mình nhé”. Quý Thường Hi dặn dò
“Mẹ à, chúng con không ở nhà họ Lục”. Lục Vĩ Thành lên tiếng.
“Vậy thì các con ở đâu?”
“Nhà của chúng con, Lữ Nguyệt Hoa Viên”
“Lữ Nguyệt Hoa Viên?”
“Vâng, đây là một phần của hồi môn. Nơi đây nằm giữa trung tâm thành phố, gần công ty con, cách nhà họ Lục và nhà họ Thẩm cũng không xa. Nếu Nhã Tịnh nhớ nhà có thể thường xuyên về”
“Vĩ Thành thật chu đáo”. Quý Thường Hi tấm tắc khen.
“Vĩ Thành à, nhờ con chăm sóc con bé”. Thẩm Bác Văn nói với anh. Cô cũng khá bất ngờ, lần đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyet-khong-de-em-ly-hon/2950488/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.