"Mau vào ăn cơm thôi, hôm nay em có nấu nhiều món anh thích lắm"
Anh khá ngạc nhiên hỏi cô:"Em nấu sao?"
Cô kéo tay anh vào trong, vừa đi vừa nói:"Có chị Vân làm giúp em nữa đó"
Nghe tiếng hai vợ chồng son, chị Vân đang bưng thức ăn ra khẽ mỉm cười nói:"Tôi có làm gì đâu, bà chủ dành làm hết để cho ông chủ đấy"
Thẩm Nhã Tịnh xấu hổ, cười nhẹ. Cô cùng anh ngồi xuống bàn, cô gắp cho anh một miếng sườn:"Anh ăn đi"
Anh mỉm cười, rất hài lòng vì cách cư xử của cô với anh. Anh cắn một miếng, nghiền ngẫm thưởng thức. Cô thì đang lo lắng nhìn chằm chằm vào anh
"Thế nào? Ngon không?"
"Ừm, rất ngon"
Anh ăn một miếng lại gắp thêm nhìn rất ngon lành. Cô thắc mắc nghĩ chắc mình nấu rất ngon. Cô thử một miếng sườn thì nhăn mặt ra.
Mặn chát! Thế mà anh ăn rất ngon lành?
"Thôi, anh không cần miễn cưỡng vậy đâu. Để em gọi đồ ăn ngoài. Mấy cái này đem đi đổ"
Nói rồi cô tính lấy bát đũa thu dọn thì anh nắm lấy tay cô:"Em làm gì vậy? Anh đang ăn mà"
"Ăn gì chứ? Món thì mặn, món nhạt, món thì cay"
Cô vừa nói vừa xấu hổ, quả thực là trước đây cô chỉ nấu mấy món cơ bản thôi, còn mấy món phức tạp như này thì cô chưa từng làm nên quá trình nêm nếm gia vị có hơi khó khăn.
"Anh thấy ngon mà"
Nói rồi anh ăn hết mấy món cô nấu. Cô trơ mắt ra nhìn, cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyet-khong-de-em-ly-hon/2950456/chuong-27.html