Diệp tiểu thư không phải là người thích lo chuyện bao đồng nhưng cô ta không cam lòng khi để thua một ai cả huống chi là cô gái kia, nhìn là biết kẻ ăn bám:"Anh quản lí này, lời của cô ấy nói đúng. Quả thật là tôi nhìn thấy nó trước cô ta"
Quản lí ngơ ngác nhìn cô ta hỏi:"Cô là?"
"Tôi là Diệp Tinh Tinh, con gái nhà họ Diệp"
"Ai thấy trước dựa vào lời nói là có thể khẳng định được sao. Một trung tâm thương mại lớn như vậy lại không có nổi một cái camera sao?"
Thẩm Nhã Tịnh cất lời xong thì Lục Vĩ Thành cũng hơi giật mình. Cô nói xong lại liếc anh, sao anh có cảm giác như cô đang chửi anh vậy?
"Cần gì camera, lúc đó chỉ có tôi, cô và cô nhân viên này. Cô nhân viên này làm chứng chưa đủ sao?"
"Ý của cô đây là không muốn xem camera?"
"Sao phải xem, sự thật rõ ràng như vậy rồi"
Lúc này một người đàn ông nữa xuất hiện. Quản lí lấp ba lấp bấp, lúc nãy người gọi anh ta tới tiếp đón Lục tổng là người này vậy mà giờ đây lại xuất hiện:"Giám... Giám đốc Mục"
Người đàn ông này trông khoảng tầm 40 tuổi trở lên, ông ta cung kính chào Lục Vĩ Thành:"Lục tổng, đây là camera đã trích xuất, ngài có thể xem"
Đoạn camera ghi lại toàn cảnh diễn biến câu chuyện trong đó Thẩm Nhã Tịnh là người đã quan sát bộ váy khá lâu, cô chạm tay vào trước thì Diệp Tinh Tinh lại xen vào cướp mất còn bảo là mình lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyet-khong-de-em-ly-hon/2950428/chuong-40.html