"Anh Trì, anh không phải là cháu cô ấy sao?"
Lục Trì liếc cậu ta, ánh mắt giận dữ quát:"Con m* nó, tôi là cháu cô ta khi nào?"
Cậu bạn bên cạnh kéo câu ta ra nói nhỏ:"Đừng ăn nói lung tung, không thấy anh Trì đang giận sao?"
Cậu ta cũng im lặng không nói nữa. Dần dần tin tức lan truyền rất nhanh vượt xa phạm vi trong trường. Hiệu trưởng đang đau đầu không biết nên giải quyết thế nào.
Ông thừa biết Thẩm Nhã Tịnh không bao giờ làm chuyện này. Xét về thân phận của cô thì ai dám sánh bằng, cô hà tất gì phải đi làm mấy cái chuyện đồi bại kia. Dù sao tiền nhà họ Thẩm chất đầy.
Quan trọng là phải giải quyết chuyện này thế nào đây. Thẩm Nhã Tịnh đã dặn là không được để lộ thân phận nhưng nếu không làm thế thì còn cách nào khác nữa. Nếu chuyện này lan rộng ra thì kiểu gì cũng sẽ ảnh hưởng đến nhà trường, thân phận của Thẩm Nhã Tịnh cũng sẽ không giấu mãi được.
Ông e ngại nhìn người đang ngồi đối diện:"Cô Thẩm chuyện này?"
Thẩm Nhã Tịnh đang nhìn vào màn hình máy tính thì ngước lên nhìn ông nói:"Yên tâm, tôi sẽ không làm ảnh hưởng đến danh tiếng của trường"
"Vậy cô tính lộ thân phận của mình sao?"
"Sớm muộn cũng vậy thôi"
"Chẳng biết ai lại vô duyên vô cớ tung mấy tin đồn vớ vẩn này nữa?"
"Tôi biết đó là ai"
"Hả? Cô biết rồi sao?"
Thẩm Nhã Tịnh im lặng, một lát sau cô rời khỏi phòng hiệu trưởng trong sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyet-khong-de-em-ly-hon/2950120/chuong-53.html