Ánh mắt Tần Tử Kỳ lộ lên một tia nguy hiểm, vừa có chút gì đó khó đoán vừa đậm chất lưu manh. Nhan Uyển Đình hơi sợ hãi nhưng vẻ mặt cô lại rất bình tĩnh, cô cười nhạt hỏi:"Anh muốn làm gì tôi?"
Tần Tử Kỳ khẽ cười, anh cúi người để khuôn mặt lại sát gần Nhan Uyển Đình một chút, chỉ còn khoảng vài cm nữa thôi là hai bờ môi đã chạm nhau:"Nếu tôi nói tôi muốn hôn em thì sao?"
Nhan Uyển Đình trừng mắt lên nhìn Tần Tử Kỳ, cô vội vàng đẩy anh ra:"Xin Tổng Giám đốc tự trọng, tôi không phải như những cô gái khác để anh thoải mái chơi đùa. Quy tắc ngầm à? Xin lỗi, tôi đây không có hứng"
Tần Tử Kỳ bật cười:"Nhưng tôi lại có hứng với em đấy thì sao?"
Nhan Uyển Đình cười nhạt, cô tiến lại gần Tần Tử Kỳ một bước nói:"Anh quên ai đó từng nói nếu mình mà để ý đến tôi thì người đó sẽ làm chó sao? Anh chấp nhận làm chó rồi à?"
Tần Tử Kỳ hơi bất ngờ với những lời Nhan Uyển Đình thốt ra. Thoáng chốc trên mặt anh không còn chút biểu cảm trêu ghẹo hay hứng thú mà thay vào đó có một sự tức giận không hề nhẹ:"Cô.. cô"
Tần Tử Kỳ muốn nói gì đó nhưng không thể. Dường như câu nói của cô đã chặn được cổ họng của anh. Nhan Uyển Đình cười:"Vậy không có việc gì nữa thì tôi xin phép đi trước đây"
Nói rồi cô xoay người bước đi, trước khi đi cô có ngoảnh mặt lại nói một câu:"À phải rồi, lần sau anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyet-khong-de-em-ly-hon/2950081/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.