Cuộc chiến vẫn đang diễn ra.
Do chúng tôi đuối lý trước nên nước Y đã thừa cơ đòi hỏi những điều kiện trên trời. Phải trải qua hơn mười cuộc đàm phán gian nan mới đạt được thoả thuận. Nhờ đó, Liên minh miền Nam có cơ hội th* d*c, họ đã chiếm lại hai pháo đài quan trọng, đồng thời đang chuẩn bị phản công. Tình hình chiến sự lại trở nên căng thẳng.
Quan Vọng Tinh chiến đấu liên tục từ hải ngoại đến trong nước, quân đội cho cậu ta nghỉ phép 7 ngày. Ban đầu cậu ta không chịu về, lấy cớ phục vụ sứ mệnh quốc gia để từ chối. Mãi đến khi tôi và ông nội cậu ta liên tục thúc giục, cậu ta mới đồng ý trở về.
Tôi thay đồ ngủ thành quần áo thường ngày, ngồi trong phòng khách nhỏ.
Hàn Đa Khôi vừa lái xe rời đi, tiếng động cơ vẫn còn văng vẳng bên tai.
Lần này hắn đến còn mang theo một người. Hắn tự tay dắt người đó xuống xe, đồng thời khi đóng cửa xe, hắn còn đặt một nụ hôn lên má người đó.
“Lát nữa rời khỏi trang viên, chúng ta đi nghỉ mát luôn nhé.” Hắn đứng cách tôi một cánh tay, toàn thân toả ra thứ ánh sáng đạo đức của một người đàn ông có gia đình. “Quên giới thiệu rồi.” Hắn vòng tay ôm vai người kia: “Đây là người yêu tôi.” Tay còn lại hắn vẫy về phía tôi: “Đây là vợ cũ anh. Người mà anh đã kể với em ấy, bây giờ tụi anh là bạn tốt.”
Tôi – “người bạn tốt” này – lặng lẽ đánh giá “người yêu” hắn, trong khi đối phương cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyet-chien-tren-dinh-dien-cuong/5179565/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.