Cơn đau xé ruột chưa ập đến ngay. Ban đầu mọi thứ vẫn bình thường. Trong hai tiếng đồng hồ trước khi chuyển dạ, tôi vẫn còn ăn uống đứt quãng. Dù miệng không ngừng nhai nhưng trong lòng vẫn không yên, như thể có kẻ địch đang tấn công ngoài cổng thành, chỉ vì các thiết bị quân sự trên cổng quá vững chắc nên chúng tạm thời chưa thể xông vào.
Ngay khi tách cà phê vừa được đưa tới tay, cánh cổng bỗng nhiên bị phá vỡ.
Cà phê từ tách đổ xuống ướt đẫm người Thôi Diễm, vài giọt còn bắn lên tay áo Hàn Đa Khôi.
Hàn Đa Khôi vẫn còn oán hận tôi, nhưng đến lúc này, hắn cũng phải mềm lòng. Hắn cúi xuống bên gối, dùng đôi môi còn vương mùi tanh của máu hôn đi những giọt mồ hôi lạnh. Ngón tay bị móng tay cào xước gạt đi sợi tóc rối dính trên trán tôi, còn đưa tay vào miệng cho tôi cắn.
Sau khi v* v*n đủ, hắn hạ thấp giọng, cẩn trọng hỏi tôi: “Ai cạo lông chỗ đó của em vậy?”
Khi chuẩn bị cho ca sinh, họ phát hiện ra vùng kín của tôi đã được cạo sạch lông từ trước.
Tôi trừng mắt nhìn hắn, cái nhìn này vì cơn đau mà trở nên đặc biệt hung ác: “Tôi tháo mắt ra gắn xuống bụng dưới rồi nhìn mà cạo đấy.”
Hắn sững người một lúc, lập tức chuyển cái nhìn trừng trừng vừa nhận sang Thôi Diễm.
Lúc này Thôi Diễm đang đứng một cách thô thiển g*** h** ch*n giạng rộng của tôi, dùng những lời lẽ khiến cả hộ sinh cũng phải bật cười để khẩn cầu đứa bé mau chóng chui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyet-chien-tren-dinh-dien-cuong/5179537/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.