Lão Hàn từng là đứa con thứ không được yêu thích trong gia đình, nửa đầu cuộc đời ông phải nhẫn nhục chịu đựng trong vòng xoáy tranh đấu. Năm ông 30 tuổi, em trai phạm tội kinh tế bị trục xuất ra nước ngoài, anh trai lạm dụng thuốc chết trong bồn tắm, ông bỗng chốc trở thành người khuấy động vòng xoáy đó.
“Có lẽ ông ấy cũng muốn tranh đấu, nhưng lúc đầu không có cơ hội thì biết làm sao.” Tôi nói.
Giống như nhiều cặp vợ chồng khác, tôi và Hàn Đa Khôi cũng không tránh khỏi việc bàn tán về bố mẹ đôi bên.
“Em lúc nào cũng nghĩ về người khác như vậy.” Hắn đổi kem với tôi.
“Em thích bố anh.”
“Thích gì ở ông ấy?”
“Thẳng thắn, khi nổi giận thì bộc lộ ngay, không bao giờ giấu giếm.” Chẳng hạn như, mỗi lần lão Hàn đưa Hàn Đa Khôi vào danh sách thừa kế, ông đều thiệt tình muốn để lại tất cả cho hắn; mỗi lần loại hắn ra, ông cũng thiệt tình cho rằng con trai không đáng tin cậy.
Có lẽ Hàn Đa Khôi cũng nghĩ đến điều này cùng lúc, hắn nhíu mày cười khổ.
Tôi tiếp tục nói: “Bố em có thể nhớ lỗi em phạm nửa năm trước, rồi vào ngày sinh nhật của em, sau khi nhét quà vào lòng em, ông ấy bảo em vào phòng làm động tác cúi gập người về phía trước.”
Hắn bật cười: “Ông ấy đúng là một kẻ b**n th**.”
Lúc đó tôi vừa ăn một miếng bánh sinh nhật lớn, trong bụng còn có miếng beefsteak chưa kịp tiêu hoá, chỉ cúi gập người được 20 phút là đã buồn nôn khó chịu. Tôi bèn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyet-chien-tren-dinh-dien-cuong/5179532/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.