Buổi trưa, một đám thanh niên nghiện game chật vật mãi mới ra được khỏi giường, lờ đờ uể oải lết tới nhà ăn, cùng nhau chén bữa sáng nhạt như nước ốc.
Hình thức ăn của Chập Lân là buffet, cơm nước bày hết trên bàn dài giữa phòng ăn, muốn ăn gì thì tự lấy, không lãng phí là được.
Sở Linh đi lấy hai chiếc bánh sừng bò, vừa lùi về sau một bước chuẩn bị xoay người đi lấy vằn thắn thì đụng ngay Tần Thiếu Đình cũng tới lấy bánh mì.
Sở Linh không có cảm giác gì, Tần Thiếu Đình lại huýt sáo trong bụng – mới nãy khi Sở Linh quay người lại, mông đụng trúng vào đùi hắn, mềm ơi là mềm.
Sở Linh không nhận ra suy nghĩ cặn bã trong đầu Tần Thiếu Đình, mỉm cười nói, “Chào.”
Cậu dậy sớm hơn Tần Thiếu Đình, còn nghĩ có khi ăn xong thì Tần Thiếu Đình mới rời giường.
“Chào. Cẩn thận chút chứ.” Tần Thiếu Đình ra vẻ chính nhân quân tử nhắc nhở cậu.
“Ừ. Anh muốn ăn gì, tôi lấy giúp anh.” Cả hai người đều thích tiện tay giúp đỡ người khác.
“Không cần, tôi tự đi lấy là được. Cậu mau ăn trước đi.”
“Được.” Sở Linh đáp lời, bê đĩa đi tới lấy thêm một bát vằn thắn, sau đó tìm chỗ ngồi xuống ăn.
Tần Thiếu Đình cười cười nhìn theo bóng lưng Sở Linh, đuổi hết mấy thứ không sạch sẽ trong đầu ra ngoài, tránh cho việc đi quá giới hạn. Có điều Sở Linh lại chẳng phát hiện ra, Tần Thiếu Đình có chút tiếc nuối, nếu không đã nhìn thấy Sở Linh đỏ mặt rồi.
Nhung Tước nhìn Tần Thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyet-chi-tien-len/156055/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.