“Mặc chỉnh tề như vậy?” Tần Thiếu Đình chặn đường Sở Linh.
Sở Linh nghi hoặc nhìn hắn, “Bình thường tôi lôi thôi lắm sao?”
Tần Thiếu Đình suy nghĩ một chút, quả thực cũng không phải, chỉ có điều không để ý tóc tai lắm mà thôi.
“Cũng không hẳn, chỉ cảm thấy nhìn chỉn chu hơn bình thường một chút.” Tần Thiếu Đình kiếm cớ.
Sở Linh mỉm cười, “Tôi đi đây.”
“Ây, đợi chút.” Tần Thiếu Đình gọi cậu lại, “Cậu có tiền ăn cơm chưa?”
Tiền ký với Sở Linh không hề thấp, lương phát theo quý để tránh cho thành viên vung tiền bậy bạ, có điều bên tài vụ còn phải đối chiếu thông tin thẻ ngân hàng, tuần sau mới có thể gửi lương cho Sở Linh được.
“Khúc Sênh nói cậu ấy mời tôi.” Sở Linh nói.
Cậu và Khúc Sênh chưa bao giờ khách sáo với nhau, bữa này người này mời thì bữa khác người kia mời, không tính toán chi li.
“Vậy sao được, gì thì gì tiền ký hợp đồng của cậu cũng đâu có thấp hơn cậu ta, vừa tới Chập Lân đã để người ta mời khách bữa đầu chẳng khác nào nói Chập Lân chúng tôi không có tiền?” Nói xong Tần Thiếu Đình liền lấy điện thoại chuyển tiền cho Sở Linh.
Sở Linh, “…”
Tần Thiếu Đình hài lòng, “Đi đi, đừng về muộn quá.”
Sở Linh, “Vậy khi nào tiền về tôi sẽ trả anh.”
Tần Thiếu Đình nở nụ cười, “Không cần, việc nhỏ thôi mà, sau này mời tôi ăn một bữa đêm là được.”
“Được.” Sở Linh đáp lời xong liền ra ngoài.
Tần Thiếu Đình chậc chậc hai tiếng trong lòng – bữa này coi như hắn mời,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyet-chi-tien-len/156051/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.