Editor: Puck -
Buổi sáng hôm sau, khi Lâm Hi tỉnh lại thì phát hiện mình ở trên giường, dụi dụi cặp mắt mơ hồ, nhìn một vòng chung quanh sạch sẽ chỉnh tề, cũng không nhìn thấy bóng hình Quyền Hạo, mà tối qua tất cả giống như một giấc mộng. Nhưng hai tay đau nhức nói rõ cho cô biết, tối hôm qua không phải là mộng, cô chính mắt nhìn thấy dáng vẻ Quyền Hạo điên cuồng tự ngược.
Cảnh tượng tối hôm qua hiện lên trong đầu, tròng mắt lóng lánh như minh châu trợn to, cô gãi gãi mái tóc dài rối bời, nghi ngờ trong mắt chợt lóe lên.
“Hi nhi, em tỉnh rồi?” Khi Lâm Hi đang kỳ quái thì Quyền Hạo vừa vặn từ phòng tắm ra ngoài, mang theo mừng rỡ hỏi, đồng thời trong tròng mắt cất giấu vẻ sợ hãi người khác nhìn không tới, lòng bàn tay khẽ run.
Lâm Hi lẳng lặng nhìn chăm chú vào Quyền Hạo, nghi ngờ nổi lên trong lòng, hơi híp mắt lại: “Anh không có việc gì hả?” Rõ ràng là một người tối hôm qua điên cuồng tự làm khổ mình như vậy, sao tỉnh lại chuyện gì cũng không có?
Nghe được vấn đề này của cô, thân thể anh thắt chặt, ngoài mặt anh không có vẻ gì như ngày thường, khóe môi lại cười nói, “Không sao.”
Quyền Hạo hết sức che giấu cảm xúc, Lâm Hi giỏi xem sắc mặt mơ hồ cảm thấy.
Lưu loát xuống giường, chân không giẫm lên sàn nhà lạnh như băng, Lâm Hi vặn vẹo thắt lưng đau thắt, thân thể rất mệt mỏi, giống như không có xảy ra chuyện gì, nghi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-thieu-cung-chieu-vo-yeu-kho-nuoi/1992362/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.