Editor: Puck -
Một năm sau, Lâm Hi đã mười lăm tuổi rồi.
Trong một năm không có chuyện gì đặc biệt xảy ra, thời gian trôi qua như thế nào thì sống như thế ấy.
Thời gian này có thể thay đổi rất nhiều, dĩ nhiên bao gồm dáng ngoài của Lâm Hi, so sánh với ba năm trước đây, Lâm Hi có thể nói đã xảy ra biến hóa về chất, thân thể nhỏ bé gầy đét hiện giờ đã biến thành vóc người cao gầy 1m65, ngũ quan cũng càng lúc càng tinh xảo, hình dáng cũng càng ngày càng có dáng, mắt to linh khí bức người hàm chứa u tối người xem không hiểu.
Đứng ở bên hồ, cô rũ mí mắt xuống, hết sức chăm chú nhìn mặt hồ trong suốt.
Một cơn gió mát nổi lên, mặt hồ yên ả nổi lên gợn sóng. Cánh hoa anh đào bay bay rơi trên mặt đất, cỏ xanh biếc và hoa đào đẹp đẽ tạo thành một bức vẽ xinh đẹp.
Nhìn chung quanh yên tĩnh, bóng lưng cao gầy lại lộ vẻ cô đơn, trên mặt cô hiện lên nụ cười như có như không, say mê thoáng qua trong mắt rồi biến mất.
“Lâm Hi, em đang nhìn cái gì?” Lăng Linh thấy Lâm Hi nhìn mặt hồ yên ả, cảm thấy tò mò. diee ndda fnleeq uysd doon
Nghe được lời của Lăng Linh, Lâm Hi không xoay người, vẫn nhìn chăm chú vào cánh hoa anh đào đang bay xuống đối diện mặt hồ, khóe môi khẽ nhếch, “Lăng Linh, chị về đi, em ở đây một mình một lúc.” Một năm trước đây bởi vì do Lăng Thiến Thiến, nhà họ Lăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-thieu-cung-chieu-vo-yeu-kho-nuoi/1992355/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.