Editor: Puck -
“Tiểu thư ngài lần này hiểu lầm rồi, lần này không có thiết bị định vị.” Lý Thắng kiên quyết phủ nhận.
“Thật sao?” Lâm Hi đặt ly trà xuống, châm chọc cười nói.
“Đúng, tiểu thư.” Lý Thắng gật đầu như băm tỏi, cố gắng không để Lâm Hi hiểu lầm.
“Đúng là càng ngày càng biết nói dối rồi.” Lâm Hi bước lên cầu thang, Lý Thắng ngưng cười phía sau, cô cũng không nhìn tới.
Mở tủ treo quần áo ra, thấy quần áo rực rỡ muôn màu, cô đảo đôi mắt linh khí, suy nghĩ một chút vẫn mở túi hành lý ra, bỏ quần áo nhìn trúng vào bên trong. Quét mắt một vòng đồ trang điểm gì đó trên bàn, cô cũng tùy tiện chọn vài thứ bỏ vào.
Nằm ở trên giường, Lâm Hi nhắm mắt lại suy tư.
Tiền có, chỗ ở không tìm được. Theo thái độ của Quyền Hạo với cô, phát hiện cô không tháy, không thể không lật chuyển cả đế đô, cho nên cô không thể tiếp tục lưu lại đế đô, không ở lại đế đô, vậy đi đâu thì tốt nhỉ?
Nghĩ tới nghĩ lui, cô vẫn cảm thấy rời đi trước rồi nói. Chờ thêm vài năm, Quyền Hạo không có cảm giác với cô thì cô lại trở về.
Lý tưởng rất đầy tràn, thực tế cũng rất có cảm giác chân thực, khi cô đang suy nghĩ đến mê mẩn thì Quyền Hạo mở cửa phòng ngủ của cô ra. Thấy cô từ từ nhắm mắt nằm ngang trên giường thì anh cho rằng cô ngủ thiếp đi, rón rén đi tới bên cạnh cô, lấy chăn ra chuẩn bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-thieu-cung-chieu-vo-yeu-kho-nuoi/1992308/chuong-55-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.