Editor: Puck
“Có thật không?” Hai mắt mẹ Lâm và cha Lâm tỏa sáng, có thể chung đụng nhiều với con gái là chuyện mà bọn họ cầu cũng không được, vừa nói dứt lời, bọn họ len lén liếc mắt nhìn Quyền Hạo đang có sắc mặt không tốt.
“Là thật.” Lâm Hi dùng sức nhéo thịt trên cánh tay Quyền Hạo, hơi cắn răng nghiến lợi. Ánh mắt sắc bén ý bảo Quyền Hạo mau chóng thay sắc mặt cho cô.
Bắp thịt của anh tuy cứng rắn, nhưng cũng không bù được cô nhéo 360 độ, trên cánh tay truyền đến đau nhức, anh khẽ mỉm cười, mây đen trên mặt ngay lập tức tiêu tan.
Ba người nhà họ Lâm thấy sắc mặt Quyền Hạo thay đổi, trong lòng đừng nói tới có bao nhiêu vui mừng.
Ở cửa khách sạn, lôi kéo Lâm Hi rủ rỉ rù rì nói thật lâu.
Ngồi lên xe Quyền Hạo, cô thở phào nhẹ nhõm, quả nhiên kỹ thuật diễn vẫn cần tăng cường!
“Hi nhi phải nhớ nghĩ đến anh.” Vừa nghĩ tới phải chia lìa cô bảy ngày, trong lòng anh cũng không quá thoải mái, nồng nặc không thôi hiện lên chân mày.
Lâm Hi quay đầu, không nhìn vẻ mặt không nỡ của Quyền Hạo, “Sớm biết anh có dáng vẻ này, tôi đã không ngồi xe của anh rồi.” Thật là, bày vẻ mặt oán phu cho ai nhìn chứ?
“Em không ngồi được xe cha mẹ em ngồi, em chỉ có thể để cho anh đưa em đi.”
“Tập trung lái xe của anh, đừng nói với tôi.” Cô nhắm hai mắt lại, nghĩ tới sự việc. Ở cùng một chỗ với ba người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-thieu-cung-chieu-vo-yeu-kho-nuoi/1992305/chuong-56-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.