Trúc ảnh dao duệ thập niên ước 
Hư độ quang âm phán Quân lai. 
Thiên thính (phòng khách) sớm đã chuẩn bị sẵn cao lương mỹ vị, Hàn An đứng một bên, chờ sư đồ hai người ngồi xuống mới bê thức ăn đặt lên bàn. 
Mấy tháng nay, Hàn An cũng đã dần hiểu rõ tính nết của Vân Kiêu, vị tiểu thiếu gia này tính tình kì quái, chỉ thích ăn thịt, các loại đồ ăn chay khác như rau củ, vân nhĩ (mộc nhĩ),kim châm,… cho dù được làm thơm ngon thế nào, đều không thèm động đũa, đến ngũ cốc tinh lương và hoa quả tươi tiểu thiếu gia cũng không ăn. Nhưng Hàn Tướng lại rất cưng chiều hắn, thấy hắn ăn như vậy cũng chẳng khuyên ngăn, thậm chí thỉnh thoảng còn gắp cọng hành xanh dính trên miếng thịt hộ hắn. 
Khẩu vị của Hàn Tướng dạo gần đây cũng thay đổi nhiều, trước đây vốn chỉ ăn cao lương, nếu không phải loại mỹ vị tinh xảo thì tuyệt không cho vào miệng, thậm chí chỉ vì món cá Tây Hồ hơi chua một chút cũng nổi trận lôi đình giết chết trù sư. So với bây giờ thì hoàn toàn ngược lại, chẳng những dễ ăn, mà các món chay so với trước thanh đạm hơn nhiều, món ăn nóng hay lạnh cũng không làm mặt lão gia đổi sắc hay so đo tính toán với kẻ dưới. 
Hôm nay cũng vậy, trước mặt Vân Kiêu bày đầy nào thịt nào cá nào tôm, còn Hàn Tướng chỉ mỉm cười ngồi bên cạnh nhìn Vân Kiêu ăn, trong tay cầm bình Xuân tửu, chầm chậm rót rượu vào chén thưởng thức, chỉ khi ngẫu nhiên thấy ánh mắt phản đối của Vân Kiêu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-thien-di/35491/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.