Hắc sa yêu Đế hiêu vô thường
Tinh mệnh kim duy trạch dị số
Đám bụi đen phát ra tiếng cười trầm thấp, từng trận xao động khẽ khàng trong không trung trực tiếp lan truyền đến tâm hắc báo yêu, khiến y cảm thấy lạnh cả sống lưng.
Nở nụ cười hòa hoãn, hắc báo Vương thật cẩn thận nói: “Chúc mừng Ứng Đế đã thoát khỏi Khóa Yêu tháp!” Tiếp đó y ra vẻ phẫn nộ, nắm tay dậm chân: “Xin chờ thuộc hạ dẫn yêu tộc đến phá hủy cái tháp đổ nát ấy, giúp ngài báo thù bọn tiên nhân!!”
Đối phương không đáp lời, rõ ràng gương mặt kia không có ánh mắt, y lại vẫn cảm thấy đang phải đối mặt với khí lực cường đại áp bách dị thường, hắc báo yêu đè xuống nội tâm bối rối, âm thầm thúc giục nội tức, cảm nhận được yêu khí có thêm sức mạnh từ bảo châu càng cao cường hơn, mới thảnh thơi một chút, ngẩng đầu nhìn nhìn đoàn hắc khí hình người.
Trải qua ngàn năm, hắc báo yêu vẫn khắc ghi trong đầu hình ảnh yêu long Ứng Đế đứng trên Lâm Uyên, giơ tay hô phong hoán vũ, phong thái cuồng vọng đối nghịch với trời, từ đỉnh núi không ngừng phóng xuống lôi điện cuồng bạo, khiến cho lũ yêu quái hạ cấp bọn y không có gan dám phản nghịch, chỉ luôn nhìn thấy khóe miệng yêu Vương khẽ nhếch một nụ cười đầy tà mị, cùng với đôi mắt hoàng kim hiện lên vẻ ngoan độc như muốn nói: thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết.
“Đừng sợ!”
Hắc sa hình người dường như nhìn thấu tâm tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-thien-di/2289512/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.