Bên trong linh đường vô cùng lạnh lẽo, Dương Thanh và Hàn Thiên Tứ nhỏ giọng nói chuyện, cũng có vẻ rất là quỷ dị.
Dương Thanh nói đến đoạn này, Hàn Thiên Tứ lại cũng không cao giọng, trong lòng biết rằng lão già này nhất định sẽ có chính kiến của mình, bằng không sớm đã phủi tay áo mà bỏ đi rồi, vì thế hạ giọng nói:
- Đại trưởng lão, tối nay hạ quan nói nhiều như vậy, chẳng qua là muốn trợ giúp Đại trưởng lão hoàn thành một đại sự mà thôi.
- Hoàn thành đại sự?
Khóe mắt Hàn Thiên Tứ nhảy lên, nhưng thanh âm lại vô cùng bình tĩnh nói:
- Lời nói này của Dương đại nhân lão phu nghe không hiểu. Lão phu tuổi đã gần bảy mươi, là người gần đất xa trời, đâu còn muốn cái gì mà đại sự?
- Phúc duyên con cháu, nhiều đời phong vương, đây chẳng lẽ không phải là đại sự ư?
Dương Thanh lập tức nói:
- Đại trưởng lão, thứ cho hạ quan nói như vậy, ngài cả đời này dốc hết tâm huyết vì Hàn tộc hưng thịnh, lập được công lao hiển hách, gần đến cuối đời, vẫn muốn có một tòa nhà giải sầu. Lời nói của hạ quan không được khéo léo, hạ quan thật là thấy không đáng cho Đại trưởng lão. T.r.u.y.ệ.n.Y.Y.com
Khóe mắt Hàn Thiên Tứ co rúm, thản nhiên nói:
- Dương đại nhân đây là đang châm biếm lão phu ư?
- Hạ quan không dám!
Dương Thanh lập tức nói:
- Đại trưởng lão, hiện giờ đúng là cơ hội tốt, một khi sự thành, Đại trưởng lão không chỉ không phải vì một tòa nhà mà phiền muộn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-than/1236008/chuong-1077.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.