🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Đối với tất cả mọi nơi, đây đều là một đêm dài.
Quân đội Cúc Tang Quốc dưới sự dẫn dắt của Vương Hậu sẵn sàng đón chờ quân dịch trên trận địa bên bờ biển. Bình minh đã lên, đội tàu của Hàn Mạc cách đó hai mươi dặm hải lý vẫn án binh bất động, chờ đợi thời cơ xuất hiện. Hai thuyền nhỏ hắn phái đi trong đêm đã đi tìm hiểu động tĩnh của Uy quân. Uy nhân hiển nhiên rất tự tin vào bản thân sau những đợt tấn công vào bảy nước Nam Dương liên tục giành được thắng lợi. Bọn họ ở trên thuyền hưởng thụ rượu ngon, thức ăn hảo hạng với những loại dưa và trái cây mới mẻ đã cướp được từ bảy nước kia. Nếu không có quân lệnh của Đảo Tân Nguyệt Cửu, chỉ sợ rất nhiều Uy phỉ đã mang các nữ nhân của bảy nước Nam Dương theo để hưởng thụ rồi.
Tuy rằng không có nữ nhân, nhưng đồ ăn và rượu ngon đã đủ cho bọn họ hoan ca thâu đêm suốt sáng rồi.
Hoan ca trước trận chiến cũng là thói quen sinh hoạt của Uy nhân.
Bên bờ biển Cúc Tang Quốc hoàn toàn tĩnh lặng. Vương Hậu Cúc Tang Quốc sau khi đến đây thì hết sức bình tĩnh nhìn đội thuyền kia ngông nghênh ca múa dưới bầu trời sao. Buổi bình minh nàng chờ đợi đã đến.
Nguyên một đêm này Hàn Mạc không hề nghỉ ngơi. Tất cả mọi người trong đội tàu luôn trong tư thế sẵn sàng, chỉ cần một cái phất tay của Hàn Mạc, đội tàu sẽ ngay tức tốc thẳng tiến.
Gió biển thổi rất nhẹ, trên mũi thuyền ghi hiệu Đông Hải Ưng đặt một chiếc ghế dựa lớn. Hàn Mạc ngồi trên ghế, bình thản, khép đôi mắt, vững chãi tựa núi Thái Sơn.
Cho đến lúc ánh rạng đông soi tỏ, nhóm người Hôi Hồ Tử vẫn không có chút tin tức nào, vẻ mặt Hàn Mạc cũng nghiêm lại hơn.
Không lâu sau, từ phía trước có hai chiếc thuyền nhỏ trở về bên cạnh chiếc Đông Hải Ưng, ngay lập tức có tin đưa đến:
-Uy quân bắt đầu tới!
Khóe mắt Hàn Mạc hơi giật giật, hắn khẽ mở mắt, quay đầu nhìn ánh rạng đông hiện lên nơi chân trời, lại quay đầu nhìn chữ "Hàn" treo trên cột cờ. Không ai biết cơn gió này gợi lên suy nghĩ gì trong hắn.
….
Khi sợi tơ của ánh rạng đông đầu tiên vương lên mặt đất, đội thuyền của Uy quân cũng đã im hơi lặng tiếng được một lúc. Một chiếc thuyền nhỏ của Uy quân chậm rãi xuất hiện, mang theo sứ giả của Uy quốc.
Khi gã vừa bước lên bãi cát bên bờ biển, gã sứ giả tức thì cảm giác được một bầu không khí không hề bình thường chút nào. Ánh mắt của tướng sĩ Cúc Tang Quốc đều như có lửa, chỉ chờ thiêu rụi gã.
Gã lấy hết can đảm đến trước mặt Đằng Nguyên Vương Hậu, nhìn hơn mười đội tinh binh đứng sau lưng nàng mà khiếp hãi, nhưng vẫn cố hỏi:
-Đằng Nguyên Vương của các ngươi đang ở đâu? Các ngươi có chấp nhận điều kiện của chúng ta hay không?
Đôi mắt phượng của Đằng Nguyên Vương Hậu cực kỳ lạnh lùng nhìn gã, nàng thản nhiên nói:
-Các ngươi muốn chiến, chúng ta sẽ chiến!
Sứ giả Uy quân hơi giật mình, nắm tay lại, nói:
-Ngươi lặp lại một lần nữa cho ta. Ta nghe không rõ!
-Muốn chiến thì chiến. Cúc Tang Quốc ta nhất định không khuất phục Uy phỉ!
Đằng Nguyên Vương Hậu cao giọng nói.
Tướng sĩ Cúc Tang Quốc ở bốn phía đều giơ tay lên, vung khí giới, cùng hô lớn:
-Chiến, chiến, chiến!
-Uy câu mau cút đi!
-Giết gã, giết gã!
Dọc theo ven biển trải dài, tiếng hô nhất thời vang dậy như sấm. Trong tiếng hô hào ngập tràn lửa giận cùng thù hận. Sứ giả Uy quân hết sức sợ hãi. Gã vốn tưởng đây chỉ là một đám cừu nhưng khí thế của bọn họ không phải đám cừu nào cũng có nổi.
Sứ giả Uy quân trợn trừng mắt, hung dữ nhìn Đằng Nguyên Vương hậu. Mấy vị võ tướng bên cạnh Đằng Nguyên Vương hậu tức thì rút ngay đại đao ra. Tên sứ giả quá sợ hãi, tè ra quần, chạy ra biển cả.
Ngay sau khi chiếc thuyền nhỏ của sứ giả rời đi, Đằng Nguyên Vương hậu tức thì nghiêm mặt. Nàng hô lớn:
-Hỡi các con dân của ta, khoảnh khắc thử thách chúng ta đã đến. Đừng sợ hãi, đừng hèn nhát, hãy nói cho con cháu chúng ta biết chúng có tổ tiên dũng cảm, đáng để chúng tự hào. Con cháu chúng ta sẽ tiếp nối dòng máu tươi chúng ta nhỏ xuống để bảo vệ lãnh thổ và người thân của chúng ta!
Vị nữ trung cân quắc này rút một cây đại đao từ bên hông giơ lên, cao giọng hô:
-Hãy dùng đao của các ngươi để bảo vệ lãnh thổ và người nhà của chúng ta!
Bên bờ biển, tiếng trống trận dồn dập. Dưới sự khích lệ của Vương hậu, mọi người đều nắm chặt binh khí trong tay.
Từ trên biển cũng truyền đến tiếng kèn ô ô. Mọi người đều nhìn thấy hạm đội khổng lồ của Uy quân đang chậm rãi tiến lại gần đây. Rất nhiều chiến thuyền phủ kín cả mặt biển. Tuy rằng sĩ khí của binh sĩ Cúc Tang Quốc rất mạnh nhưng khi nhìn thấy Uy quân thực sự tiến đến, trong lòng bọn họ vẫn không thể xua đi sự sợ hãi.
Đi đầu hạm đội Uy quân không phải là Uy thuyền mà là năm chiếc chiến thuyền của bảy nước Nam Dương đã bị chinh phục.
Bảy nước Nam Dương lần lượt bị phá, trong đó cũng có nước liều chết chống cự nhưng cuối cùng đều lâm vào cảnh thuyền hỏng người chết. Trong bảy nước cùng chống cự, rất nhiều chiến thuyền đã bị hủy rất nhanh, năm chiếc chiến thuyền này cũng là những chiếc cuối cùng của bảy nước. Trên năm chiến thuyền còn khoảng ba, bốn trăm người đều là thủy binh của các nước bị đánh chiếm.
Người thuộc vương thất của bảy nước này đều bị giam cầm, những thủy binh này cũng chỉ có thể trở thành vật hi sinh cho Uy quân, giương đao thương đánh ngay nước láng giềng của mình.
Tiếng trống trận ầm ầm và tiếng kèn ô ô vang lên. Năm chiếc chiến thuyền Nam Dương ở phía trước, chiến thuyền Uy quân chậm rãi đi theo sau. Khí giới giương lên bạt ngàn, cung tiễn đều sẵn sàng nhắm thẳng vào bờ biển giết chết mục tiêu.
Số thuyền lớn nhỏ của Cúc Tang Quốc gồm gần hai mươi thuyền. Ngoài ba chiếc chiến thuyền chính ra, tất cả đều là những con thuyền được điều động tạm thời. Hơn nữa, thủy thủ trên thuyền không ít người đều là ngư dân được điều động đến, ngay đến cung tiễn cũng không biết dùng. Nhưng vào giờ khắc này, bọn họ cũng chỉ còn cách kiên trì nghênh chiến mà thôi.
Người dân Cúc Tang Quốc đều hiểu rất rõ nếu có thể làm tiêu hao thực lực kẻ thù trên biển thì áp lực trên bờ của bọn họ sẽ giảm đi nhiều. Sức chiến đấu của Uy nhân rất mạnh, so với binh sĩ Nam Dương chẳng khác nào một tay chiến binh lão luyện và một tay nông phu bình thường cả. Năng lực của đám Uy nhân lấy một người chọi ba người quả là chuyện hết sức dễ dàng.
Tuy rằng đội thuyền của Uy phỉ nhiều nhưng nhờ có Đằng Nguyên Vương hậu lên thuyền khích lệ đêm qua, thủy binh của Cúc Tang Quốc đều kiên quyết một lòng chiến đấu. Đối mặt với kẻ thù hùng mạnh, bọn họ biết chắc chắn sẽ bại trận nhưng vẫn quyết chí vì nghĩa mà tiến lên, không chút chùn bước.
Chỉ huy hạm đội Cúc Tang Quốc là một người tên Tháp La Uyển. Y trợn trừng mắt, giơ thanh đại đao trong tay lên, thúc giục đội thuyền tiến về phía trước.
Đôi bên đều nhanh chóng tiến về phía trước. Rất nhanh, người Cúc Tang Quốc phát hiện con thuyền đang tiến đến tuy rằng treo lá cờ có chữ "Thập" của Đảo Tân gia tộc nhưng thuyền viên trên thuyền đều là người Nam Dương.
Binh sĩ Cúc Tang Quốc đang chuẩn bị sẵn sàng để bắn tên nhất thời đều ngẩn người. Mắt thấy đội thuyền của hai bên càng lúc càng áp sát, tiến vào phạm vi tầm bắn nhưng binh sĩ đôi bên đều chỉ biết giương cung, lắp tên mà không dám bắn.
Đôi bên đều đang sững sờ thì từ phía sau Uy quân chợt xuất hiện một trận mưa tên, tức thì thủy quân Nam Dương đang giằng co với người Cúc Tang Quốc bị bắn chết mất mấy người. Từ phía sau bọn họ lại vang lên tiếng gầm thét của Uy nhân, hiển nhiên đang trách cứ thủy quân Nam Dương không chịu động thủ.
Thủy quân Nam Dương đều giương mắt nhìn nhưng lại không biết làm thế nào khác. Tháp La Uyển của Cúc Tang Quốc cao giọng kêu lớn:
-Vì sao phải giương đao thương nhắm vào người một nhà? Chúng ta cùng có chung kẻ thù là Uy phỉ. Mau quay đầu thuyền lại, cùng đuổi Uy phỉ ra khỏi lãnh thổ chúng ta đi!
Lúc này, điểm khó khăn nhất chính là thủy binh Nam Dương trên năm chiếc chiến thuyền trở thành vật hi sinh của Uy phỉ. Tất cả mọi người đều do dự, ngơ ngác nhìn nhau, không biết làm sao cho phải. Phía sau bọn họ lại truyền đến tiếng kêu la thảm thiết. Uy phỉ lại bắn ra một trận mưa tên, quyết dùng võ lực thúc giục thủy binh Nam Dương tấn công thủy binh Cúc Tang Quốc.
Cuối cùng, trong quân Nam Dương bỗng có một mũi tên bắn ra. "Phập" một tiếng, mũi tên bắn trúng giữa trán một binh sĩ Cúc Tang Quốc đứng bên mép thuyền. Vị binh sĩ Cúc Tang Quốc kia không kịp nói một tiếng nào, cả người rơi khỏi mép thuyền, chìm xuống biển sâu. Bạn đang đọc truyện tại truyentop.net - truyentop.net
Lúc này, binh sĩ đôi bên đều chết sững lại. Từng người đều hết sức căng thẳng. Chỉ cần bọn họ hơi có chút hành động thì tình trạng này sẽ chấm dứt, sẽ khiến người người rơi vào mê loạn.
Một tiễn này được châm dầu hỏa, chỉ trong nháy mắt đã bốc cháy. Tướng lĩnh đôi bên không kịp lên tiếng, các cung tiễn thủ trên thuyền đã bất chấp mọi người đều là người Nam Dương, bắn tên như mưa. Đôi bên tham gia chiến trận đều kêu la thảm thiết.
Tháp La Uyển lo lắng nhưng binh sĩ thủ hạ của y phần lớn đều là các ngư dân được chiêu mộ tạm thời, chưa từng được huấn luyện nghiêm khắc, thậm chí nghe quân lệnh còn không hiểu. Giờ thấy đối phương bắn tên, bọn họ không cần nói nhiều lời, nắm lấy cung tên, gặp đâu bắn đó, chỉ cần xuyên thủng đối phương là được.
Phía bên này là một mảnh tán sa, ở phía trên tàu chiến chỉ huy giữa trung tâm hạm đội Uy quân, một gã võ tướng toàn thân mặc giáp trụ màu đen, đầu đội mũ. Trên chiếc mũ có trang trí một hình bán nguyệt. Cả khuôn mặt của gã được chiếc mũ này che phủ, chỉ để lộ duy nhất đôi mắt sắc bén.
Gã ngồi xuống một chiếc ghế nhỏ, hai chân rộng mở, đôi tay chống lên đầu gối. Tay phải gã cầm một cây quạt ba tiêu được làm từ đồng. Chiếc quạt này chính là công cụ để ra lệnh của gã.
Nhìn phía trước mặt đã trở thành một trận hỗn chiến, tên tướng sĩ hắc giáp giơ tay phải, phất phơ chiếc quạt ba tiêu làm thành vài động tác. Thuyền của Uy quân tức thì lập trận địa, hai cánh trái phải nhanh chóng tách ra, tạo thành thế bao vây giáp công.
Tháp La Uyển biết tình thế không ổn nhưng trong trận hỗn chiến này, các thuyền đánh cá được điều động này sớm đã tự ý chiến đấu, không có trận hình gì hết. Chiến thuyền có thể thực hiện chính xác theo cờ hiệu của gã chỉ có ba chiếc thuyền chính.
Tháp La Uyển vừa sợ vừa giận nhưng giờ có muốn tổ chức lại trận địa cũng đã không còn cơ hội nữa. Đội thuyền của Uy quân đã qua huấn luyện đầy đủ đã triển khai thế bao vây cánh hạc, kẹp lại. Tốc độ chiến thuyền của đối phương so với thuyền của Cúc Tang Quốc nhanh hơn rất nhiều. Sau khi các thủy thủ đã từng trải qua mấy trận mưa tên của Cúc Tang Quốc nhận ra được thì chung quanh bọn họ đều đã phủ kín thuyền của Uy quân. Hơn nữa, những con thuyền này còn nhanh chóng dồn vào trong, Tháp La Uyển thậm chí còn nhìn thấy thuyền viên của thuyền đối phương đã chuẩn bị dây câu sẵn sàng.
Trước khi khai chiến, các thuyền viên Cúc Tang Quốc vẫn hừng hực sĩ khí, hào hiệp, cổ vũ lẫn nhau. Nhưng trong chiến tranh, chỉ có được sĩ khí thôi chắc chắn là không đủ. Vừa khai chiến được một lát, trận chiến giữa đôi bên có và không được trải qua huấn luyện tức thì lộ rõ. Đội thuyền của Cúc Tang Quốc mới được nửa khắc đã gặp nguy hiểm.
Một con thuyền của Uy phỉ bên phía cánh tả đã áp sát một thuyền đánh cá của Cúc Tang Quốc. Chiếc thuyền đánh cá kia muốn né tránh nhưng tốc độ và khả năng linh hoạt thua kém đối phương quá nhiều. Hai bên mép thuyền vừa áp sát, Uy thuyền phía bên kia bất ngờ tung ra vô số sợi dây dài như rắn đến. Những sợi dây câu này vừa vung ra đã mắc vào bên cạnh thuyền đánh cá, các võ sĩ Uy quân dũng mãnh đã nắm chắc dây thừng, phóng sang.
-Cắt đứt dây thừng!
Có người lớn tiếng kêu lên.
Không ít người xông đến chém dây thừng nhưng đại đao của bọn họ đã lâu không trải qua chiến trận, không còn sắc bén chút nào nữa. Hơn nữa, dây thừng của đối phương vừa to lại vừa chắc chắn, nhất thời không thể chém đứt nổi. Huống chi Uy phỉ lại bao vây, cung tiễn liên tục nhắm thẳng vào các binh sĩ Cúc Tang Quốc đang chặt đứt dây thừng. Hết nhát tên này lại đến mũi tên khác bắn đến. Binh sĩ Cúc Tang lần lượt ngã xuống, sau rồi sợ đến mức không dám xông lên chém dây thừng nữa. Võ sĩ của Uy quân nhanh nhẹn leo qua dây thừng xông đến. Bọn họ vừa xuống được thuyền đã múa may đại đao, bắt đầu chém giết.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.