Tĩnh mịch, Nhị tông chủ Hàn Chính Khôn cũng không nghỉ ngơi, mà đứng trong sân, thong thả khoan thai đánh một bài quyền chậm. Hàn Mạc đi vào trong sân, bộ quyền này lão vẫn chưa đánh xong.
Đợi đến khi đánh xong bài quyền, Hàn Mạc cầm khăn lông ướt đến, Hàn Chính Khôn cầm khăn, lau mặt, lúc này Hàn Mạc đỡ tay lão, dìu xuống ngồi trên ghế trúc ở sân, cầm một tách trà sớm đã được ngâm kĩ, nhấp một ngụm, sau khi đặt ấm trà xuống, mới chậm rãi nói:
- Cái bộ quyền này ta đánh mười mấy năm, không phải cái chiêu thức cao siêu gì, nhưng mà tốt cho cơ thể, hôm nào có thời gian, ta truyền cho con.
- Nhất định có thời gian
Hàn Mạc mỉm cười nói.
Hàn Chính Khôn thoải mái tựa vào ghế:
- Muốn nói gì thì nói, không cần do dự!
Hàn Mạc nhoẻn miệng cười, cuối cùng nói:
- Con sắp ra biển!
- Vì những Uy phỉ đó?
Hàn Chính Khôn bình tĩnh hỏi.
- Người nhà đều mang đi.
Hàn Mạc hạ giọng nói:
- Cho nên muốn cùng người bàn bạc, người thân thể gân cốt còn khoẻ mạnh, tôn nhi bất hiếu, chỉ sợ còn bắt người trải qua một cú sốc.
Trên mặt Hàn Chính Khôn cũng không hiện ra vẻ ngạc nhiên, chỉ cười ôn hoà, nói:
- Để cho bọn họ mở mang kiến thức một chút cũng tốt, có ba chiến thuyền của con hộ tống, Uy phỉ kia cũng không phải sợ.
Con đã có quyết định này, chắc hẳn đã suy xét chu toàn sự tình.
Dừng một chút, quay đầu, nhìn Hàn Mạc, chậm rãi nói:
- Không cần nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-than/1235965/chuong-1034.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.