Bạch Dị muốn tới gần Trần Hồng Đạo, nhưng lại bị bọn cao thủ vây quanh, mặc dù y thi triển tất cả bản lĩnh, chém ngã hai người, nhưng cao thủ thái giám lại cuộn lại, nhất thời khó có thể thoát thân, hơn nữa bản lĩnh của bọn thái giám đó không phải tầm thường, vai Bạch Dị cũng trong lúc loạn chiến mà bị chém một đao, da tróc thịt bong, máu chảy ròng ròng.
Trong lòng Bạch Dị hiểu rõ, nếu mình cứ tiếp tục đánh tiếp như vậy, chắc chắn sẽ không thể duy trì được lâu, máu chảy nhiều sẽ nhanh chóng làm tiêu hao sức lực, chỉ cần thể lực và khí thế suy giảm, đám thái giám này sẽ không nương tình mà ra tay sát hại, lúc này bọn thái giám bao vây bốn phía, xem chừng bọn chúng cũng không dám tức khắc tiến công, tự biết bọn chúng cũng kiêng sợ mình, đây đúng là chiến thuật tiêu hao.
Y cũng nghe được tiếng chém giết từng đợt từ ngoài điện, biết bộ hạ của mình cũng đang bị tập kích, trong lòng thấy kinh sợ.
Trần Hồng Đạo đứng lẳng lặng bên cạnh cửa điện, trên mặt mỉm cười đầy ẩn ý, tuy rằng nhìn ra Bạch Dị muốn giết mình, nhưng lão rõ ràng không chút sợ hãi, cũng không bỏ chạy.
Bạch Dị hét lên một tiếng, một đao bổ về phiá người chắn ở trước, người kia vung đao nghênh tiếp, cũng không ngờ đây là chiêu Bạch Dị phô trương, nhìn thấy đao liền chems xuống, ở giữa không trung hoạch một đường cong, ở phía trái sườn một người bổ tới.
Tên kia cũng không ngờ Bạch Dị xuất chiêu này là muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-than/1235936/chuong-1005.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.