Hàn Mạc nghe xong câu nói của Trang Uyên, không những không cảm thấy tự hào vì mình là con cháu Hàn gia, mà ngược lại hắn cảm thấy vô cùng xấu hổ. Trông thấy nét mặt của Trang Uyên, hắn cảm nhận được, lời nói này của Trang Uyên thật sự xuất phát từ đáy lòng, dường như Trang Uyên thật sự khâm phục tài mưu lược của gia tộc Hàn thị, nhưng Hàn Mạc tuy cũng là một phần tử của Hàn tộc lại không biết chuyện gì, thậm chí đến cha đẻ của Hàn Mạc là Hàn Huyền Xương có lẽ cũng không hề biết đến âm mưu này, đối với Hàn Mạc mà nói đây quả là trò đùa nực cười nhất trong thiên hạ.
Tiêu Linh Chỉ vừa nhìn đã biết Hàn Mạc đang vào thế ngượng ngùng vô cùng, nàng quay sang nháy mắt ra hiệu Trang Uyên, thế nhưng Trang Uyển lại vờ như không hiểu, lão nhìn Hàn Mạc cười tủm tỉm rồi nói:
- Mạc nhi, Hàn gia có thể nhanh chóng bước đến đỉnh cao như ngày hôm nay, công lao của ngươi cũng không ít đâu.
Dừng một chút, lão lại thở dài nói:
- Nếu không phải trước đây ngươi nắm giữ đại quân hùng mạnh nhất của Yến quốc, thì Hàn gia của các ngươi tuyệt đối không thể nhanh chóng đạt đến thanh thế như hiện tại... Thế lực của hai nhà Tiêu Tô cũng không thể sa sút nhanh như vậy.
Tuy Trang Uyên sống ẩn cư tại đây, nhưng ngày thường vẫn có Thi Liên Vân ra ngoài nghe ngóng tin tức rồi về báo lại cho lão. Những chuyện như Tô gia làm phản bị tru di cửu tộc hay thế lực của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-than/1235924/chuong-993.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.