Tờ mờ sáng hôm sau, trong quân đã vang lên tiếng kèn, ba đường quân Yến tả, trung, hữu nhất tề nhổ trại với tốc độ nhanh nhất, trong tiếng kèn vang dội giữa nắng mai, hùng hổ thẳng tiến tới Ngụy quân.
Lưỡi mác của kỵ binh dưới nắng mai trong gió sớm sắc lạnh như hàn băng.
Thần phong vi vu, chủ soái Yến quân Hàn Mạc cùng với Hàn Huyền Linh, Thiết Khuê và mấy đại tướng quân ở trung lộ đang ngồi trên lưng ngựa chờ bên một con sông nhỏ, trên những chiếc lá cỏ xanh nõn nho nhỏ từng hạt sương trong suốt lăn lăn.
Chợt nghe có tiếng Thiết Khuê:
- Đến rồi!
Mười một thớt khoái mã chạy tới, người đi đầu là đại phu Ngự sử Khương Tư Nguyện, sau lưng ông ta là mười tên hộ vệ, đều là hộ vệ Tiền Điện, từ khi rời Yến Kinh, Hoàng đế cho y năm mươi võ sĩ Kim Điện, ai nấy đều dũng mãnh thiện chiến.
Khương Tư Nguyên hôm nay mặc một bộ đồ đại phu mới tinh, đầu đội mũ quan, đang phi ngựa tới, dừng ngay trước mặt Hàn Mạc, chắp tay nói:
- Hàn đại tướng quân, để ngài đợi lâu rồi!
Hàn Mạc lắc đầu, cười:
- Khương đại nhân gánh vác trọng trách chiêu hàng, chính là việc lớn, có chờ thêm nữa cũng là việc nên làm.
Khương Tư Nguyên nghiêm mặt nói:
- Hàn đại tướng quân, mặc kệ là nguyên nhân gì, ngài có thể trao sứ mệnh như thế cho bản quan, bản quan cảm thấy vinh hạnh vô cùng. Lần này bản quan tất nhiên sẽ dùng ba tấc lưỡi khiến Ngụy đế mở thành đầu hàng, như vậy cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-than/1235899/chuong-967.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.