Chu Tiểu Ngôn chau mày, rồi nói:
- Đơn phương độc mã không dễ tiếp cận Tư Mã Hạo Nguyệt, đến lúc này, Tư Mã Hạo Nguyệt nhất định sẽ đề phòng có người ám sát y, cho nên bất kể là tướng quân hay mạt tướng, đều không có khả năng tiếp cận, nói gì đến giết chết y.
Gã cho rằng Hàn Mạc sẽ giống như lần trước ám sát Đỗ Vô Phong, theo đúng cách cũ đi ám sát Tư Mã Hạo Nguyệt.
Hàn Mạc lắc đầu, nói:
- Lúc này đây không thể giống như lúc trước, ta không còn kiêu ngạo, ngông cuồng đến mức nghĩ mình có thể ở trong vạn quân lấy thủ cấp của tướng cầm đầu.
Dừng một chút, mới nói:
- Như lời ta vừa nói, chỉ có thể tập trung binh lực, công kích một chỗ, mà chỗ này, ắt phải tìm đúng vị trí của Tư Mã Hạo Nguyệt, dốc toàn lực đột phá doanh trại của y, chỉ cần bắt được Tư Mã Hạo Nguyệt, quân Ngụy tất bại!
Vương Tư Vũ lập tức gật đầu nói:
- Đại tướng quân, bắt trộm trước tiên bắt kẻ cầm đầu, nếu thật có thể bắt Tư Mã Hạo Nguyệt, quân Ngụy có tới sáu bảy phần tan tác. Nhưng ... liên doanh quân Ngụy, ta lúc trước cũng từng phái người quan sát qua, doanh trại quân Ngụy căn bản không có cắm cờ, quân doanh chi chít, căn bản nhìn không ra doanh trại Tư Mã Hạo Nguyệt ở chỗ nào.
Hàn Mạc thản nhiên cười, hướng ra phía dưới chân núi, chỉ xuống:
- Vương chỉ huy sứ, ngươi hãy nhìn hướng phía chân núi, so với nơi khác có gì khác nhau?
Vương Tư Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-than/1235877/chuong-945.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.