Lúc kỵ binh Khánh quốc cố lấy dũng khí ra tiến đón cũng là lúc những cỗ sắt thép lao đến như gió xoáy, giống như những lần trước, lớp kỵ binh Khánh quốc đầu tiên không thể thoát khỏi va chạm, vô số kỵ binh Khánh quốc ngã xuống, đao trong tay họ chém vào trọng giáp của đối phương làm bắn ra những tia lửa đỏ, trong khi đó, đao của trọng giáp kỵ binh đã chém vào cổ, đâm vào ngực họ.
Kỵ binh giống như nước lũ, chẳng những mang đến lực chấn nhiếp cực lớn, lại còn mang đến một lực phá hoại kinh khủng. Bọn họ như một con dao găm sắc bén, trực tiếp đâm vào bên trong hữu quân, lao về phía trước, thế như chẻ tre, cùng với tiếng la hét thảm thiêt của binh sĩ Khánh quân, là trận hình của họ đã bị xé rách.
Lâm Thành Phi trông thấy biến cố của hữu quân, mắt như muốn nứt ra, nhìn cánh trái, phẫn nộ quát:
- Hàn Mạc đang làm gì? Vì sao còn không phát lệnh?
Y lạnh lùng nói:
- Người đâu, cho khoái mã đi gặp Hàn Mạc, bảo hắn lập tức phát lệnh!
Chúng tướng cùng nhau chạy đi.
Mà Hàn Mạc ở cánh tả lúc này có một vẻ mặt vô cùng ác nghiệt, tay cầm cương ngựa của hắn nắm chặt lại, gân xanh nổi lên thấy rõ, thám báo gần như là chạy nối tiếp nhau báo cáo.
- Báo, kỵ binh Ngụy quân xuất trận!
- Báo, kỵ binh xông vào hữu quân!
- Báo, Khánh quân tổn thất thê thảm và nghiêm trọng, hiện đang lui về phía sau!
…
Cuối cùng Hàn Mạc cũng giơ tay lên, trầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-than/1235833/chuong-901.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.