Gió Bắc lạnh cắt như dao cứa, nước đã đóng thành băng.
Tiếng kèn vang khắp cả doanh trại, một đội quân dũng mãnh của Khánh quân đã cầm cự không nổi Nam Dương quan liền xông lên liều chết, cờ chiến bay phấp phới, lá cờ đỏ chót, có chữ Khánh ở trên đó, và có cả chữ "Thương".
Ở phía dưới thành Nam Dương quan, quân Ngụy đã bày bố trận địa, trận mưa tên được cả hai bên nã vào nhau, những mũi tên sắc bén như từ trên trời lao vun vút xuống, tướng lĩnh liên tục quát tháo, những loạt tên được hai phía bắn ra như cơn mưa, sau đó ào ào trút xuống với một quán tính rất mạnh, những mũi tên sắt bén đó có thể làm xuyên thủng cả áo giáp.
Hai bên thiệt hại vô số, chiến hào trông giống như cõi Tu La, thần chết cứ triệu tập từng người từng người một, đi vào cõi chết, đi vào lòng đất mẹ.
Sau trận mưa tên, Khánh quân liền tiếp cận thành, Thiết kỵ binh của Ngụy quân xông ra, kỵ binh của Khánh quân cũng xông lên, một màn chiến đao xảy ra, người Ngụy ngồi trên chiến mã, điên cuồng đâm chém vào chiến mã, còn bộ binh hai bên, được tổ chức thành các đội hình nhỏ cực kì nghiêm ngặt, nhanh chóng xông vào đánh nhau.
Đội cung tiễn cũng đã lui về phía sau trận địa, nhưng vẫn đang giương cung lên bắn , để yểm trợ cho bộ binh xông lên.
Một cơn mưa cung tiễn, người ngã xuống như ngả rạ, nhưng binh sĩ của cả hai bên vẫn tiến lên rất chỉnh tể, cố gắng thật nhanh để xông lên phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-than/1235829/chuong-897.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.