Đúng là sợ cái gì đến cái đó.
Khổng Viện Phán đang hốt hoảng, nhưng biết thời gian rất gấp gáp, lập tức tiến vào bên trong, chỉ thấy một bà đỡ đang bế trên tay một đứa bé gái, toàn thân đứa bé đầy huyết thai.
Y nhìn Thục Phi, chỉ thấy Thục Phi đã hôn mê, bất tỉnh nhân sự.
- Ở đâu?
Khổng Viện Phán cắn răng, hỏi nhẹ.
Thái giám Dược Thiện Ti biết y đang hỏi cái gì, vội vàng tới nâng cái rương đỡ đẻ lúc trước đã bê vào, lấy ra chìa khóa mở cái rương, tay chân run lên mở cái rương ra, bên trong quả nhiên có một đứa bé nam đang nằm, đứa bé hình như đang ngủ, Khổng Viện Phán nhìn vào, thì biết đứa bé trai này cũng vừa mới sinh ra không được bao lâu, trong lòng khiếp sợ vô cùng, Hàn Huyền Đạo quả là tay thông thiên, trong thâm cung này, đã sắp xếp mọi việc sẵn sàng.
Đứa bé trai này không biết là con cái nhà ai, vừa mới ra đời, thì bị dùng để treo đầu dê bán thịt chó, Khổng Viện Phán tuy bất đắc dĩ phải làm chuyện này, nghĩ đến việc hai đứa trẻ vừa mới sinh ra đời đã phải chia lìa cốt nhục, trong lòng có hơi đau xót. Bạn đang đọc truyện được copy tại truyentop.net
- Không thể không làm.
Thái giám Dược Thiện ti nhẹ tiếng nói:
- Phải tắm rửa cho Long tử, nếu không làm gì, sẽ có vấn đề.
Hai bà đỡ cũng nhìn về phía Khổng Viện Phán
Tuổi của Khổng Viện Phán lớn nhất, trong vô hình, đã trở thành người tâm phúc của mọi người ở đây.
Y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-than/1235811/chuong-879.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.