Hàn Mạc nghe đến đó trong lòng nhảy dựng lên, nhìn thi thể của Bạch Dạ Lang, dường như nghĩ đến một cái gì đó, vẻ mặt có chút biến sắc.
Diễm Tuyết Cơ nhìn phía Hàn Mạc, nhẹ giọng nói:
- Đồ khốn... ngươi lại nghĩ chuyện bậy bạ gì vậy?
- Không có.
Hàn Mạc cười nói:
- Nàng nói đi, ta nghe nàng nói.
Diễm Tuyết Cơ chậm rãi nói:
- Bạch đại ca nhìn thấy Hoàng hậu đến, vốn nghĩ vì chuyện của Hoàng tử đến để quở mắng mình, nhưng có điều sư huynh đã đoán sai. Hoàng hậu đến Đông cung, không phải đến để bảo vệ thái tử, mà ngược lại đến răn dạy thái tử một trận lôi đình, sau đó lấy sự tôn nghiêm của Hoàmg hậu để xin lỗi Bạch đại ca, lúc đó Bạch đại ca mới hiểu, Hoàng hậu là một bậc mẫu nghi đại nghĩa.
- Có chỗ dựa này, chắc Lý Hiển không dám hống hách nữa?
Hàn Mạc hỏi.
Diễm Tuyết Cơ nói:
- Quả thật như thế. Từ đó về sau, Lý Hiển đã kiềm chế đi rất nhiều, đã biết kính nể Bạch đại ca.
Dừng lại một lúc, nhẹ nhàng nói:
- Những năm đó, Lý Hiển theo Bạch đại ca, cảm tình của hai người đã có chút cải thiện, hơn thế nữa có những lần Bạch đại ca còn hóa trang cho Lý Hiển để xuất cung, cho hắn tham quan cuộc sống của dân chúng bên ngoài, việc này bị Hoàng hậu phát hiện, nhưng Hoàng hậu cũng không trách cứ. Bạch đại ca nhiều năm sống trong cung, mỗi tháng Hoàng hậu đều đến thăm thái tử, cho nên cũng có nói với nhau vài câu...!
Hàn Mạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-than/1235803/chuong-871.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.