Toàn bộ quần áo Tiêu Linh Chỉ cởi hết, thân thể mềm mại của nàng không kìm nổi run rẩy lên, trong lòng có một chút sợ hãi, một chút tò mò, một chút hưng phấn, cũng có một chút chờ mong.
Nhìn giai nhân như ngọc trước mắt, Hàn Mạc vươn tay nhẹ nhàng vuốt ve đôi chân thon dài tròn trịa lại rắn chắc kia, hai chân Tiêu Linh Chỉ lập tức run rẩy, thân thể hơi co lại.
Lúc trước Hàn Mạc đùa giỡn, dẫn nàng vào trong hưng phấn, nhưng giờ phút này, trong lòng nàng vẫn tràn đầy một chút sợ hãi, hơn nữa thân thể mềm mại trần trụi trước mặt một nam nhân, dù người nam nhân này là người trong lòng của nàng, nhưng cũng khiến nàng vẫn có chút không được tự nhiên.
Tay to của Hàn Mạc chậm rãi vuốt ve đùi trong của nàng, trong mũi Tiêu Linh Chỉ phát ra tiếng "ưm" nhẹ, rên rỉ câu hồn, cảm giác được ma trảo của Hàn Mạc giết tới chỗ cỏ thơm của mình, thân kinh lập tức căng thẳng, giống như phản xạ có điều kiện, nhanh chóng vươn một bàn tay, chặn Hàn Mạc lại.
- Đừng sợ… !
Hàn Mạc dịu dàng nói:
- Ta sẽ nhẹ nhàng… !
Tay Tiêu Linh Chỉ rời khỏi mặt, liền lộ ra khuôn mặt ửng hồng diễm lệ, mắt đẹp nhìn Hàn Mạc, bên môi nam nhân mang theo nụ cười dịu dàng, nàng hô hấp dồn dập, bộ ngực sữa phập phồng, sóng trắng nhộn nhạo, nhưng nụ cười dịu dàng trên mặt nam nhân khiến sự khẩn trương và cảm giác hoảng sợ trong lòng nàng giảm bớt không ít.
Lúc này đây Tiêu Linh Chỉ không nhắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-than/1235769/chuong-837.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.