Chuyện xảy ra trong đêm đông lạnh này, chắc chắn sẽ lưu lại rất nhiều bút mực trong lịch sử nước Yến, hơn nữa rất nhiều năm sau, khi những đứa bé lớn lên thành người già, bọn họ sẽ cảm thấy rất nhiều chuyện tình trong đêm này vẫn còn mới mẻ.
Khi kỵ binh Tây Bắc vọt vào trong thành như nước biển, đối mặt với lực đánh vào hùng mạnh, kỵ binh Ngự lâm trong thành căn bản không thể ngăn được, Phong Kỵ đi đầu lại giống như một lưỡi dao găm vô cùng sắc bén, căn bản không quấn lại chiến đấu với kỵ binh Ngự lâm, giết mở một đường trong đám người, lập tức tiến vào trong thành, kỵ binh Ngự lâm muốn truy kích, đáng tiếc kỵ binh Tây Bắc như sóng biển phía sau dũng mãnh mà vào sớm đã nuốt hết kỵ binh Ngự lâm ở giữa.
Lâm Chí Thiện trên đầu thành nhìn thấy kỵ binh Tây Bắc vô cùng vô tận nhảy vào trong thành, sắc mặt xanh mét, biết đại thế đã mất, thở dài một tiếng đặt đao lên cổ muốn tự vẫn, lập tức có phó tướng bên người tiến tới nắm cánh tay hắn, nói thất thanh:
- Đại nhân không thể… !
Lâm Chí Thiện cười khổ nói:
- Cửa thành đã phá, đại thế đã mất, Lâm Chí Thiện ta không thể bảo vệ cửa thành, chính là tướng bên thua, nào có mặt mũi tiếp tục sóng sót!
- Đại nhân, chúng ta…!
Phó tướng kia đang muốn khuyên, lại không biết một mũi tên bắn lén từ đâu, trúng vào ngực Phó tướng kia, Phó tướng kia không kêu một tiếng, lập tức ngã lăn xuống.
Mắt Lâm Chí Thiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-than/1235735/chuong-803.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.