Tiền Hộ quân úy chính là thủ hạ tâm phúc của hắn, nghe Đường Minh Ngô vừa hỏi như vậy, hiển nhiên phát hiện sơ sẩy, sắc mặt đột biến, quì một gối nói:
- Đại nhân, thuộc hạ đã phân phó đưa tất cả mọi người tới… Các viện cũng không có sơ hở, Lục Tông Hiên kia… chỉ sợ không ở trong phủ!
Đường Minh Ngô một cước đá lăn Tiền Hộ quân úy, cả giận nói:
- Hắn ở trong phủ, chắc chắn không sai. Ngoài phủ đã vây quanh vô cùng kiên cố, hắn không ra được, ngươi còn không nhanh đi lục soát?
Tiền Hộ quân úy lập tức nhận lệnh, nhanh chóng dẫn người đi lục soát tìm Lục Tông Hiên.
Lục Anh Quý bị trói hai tay, còn bị lưỡi đao kề cổ, không có sợ hãi, trái lại vẻ mặt phẫn nộ, lạnh lùng nhìn Đường Minh Ngô nói:
- Đường Minh Ngô, Thái tử tới biên quan, ngươi nhân cơ hội làm loạn, thật to gan. Ngươi chớ đắc ý, cho dù toàn bộ Hỏa Sơn doanh bị ngươi khống chế, nghe ngươi phân phó, ngươi co binh mã một doanh, có năng lực gì nhấc lên sóng gió. Nếu ngươi tự biết minh, mau thả bản quan, tự tới chỗ Thánh thượng thỉnh tội, Thánh thượng nhân ái khoan hậu, có lẽ có thể tha cho ngươi một mạng, nếu ngươi ngoan cố không đổi, ngu xuẩn không linh hoạt, cuối cùng tất đầu rơi xuống đất!
Đường Minh Ngô đi đến bên người Lục Anh Quý, chắp hai tay sau lưng, nhìn chằm chằm Lục Anh Quý nói:
- Lục đại nhân, ngài chậm trễ không ít thời gian của ta, trước hừng đông, bản tướng phải hoàn toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-than/1235681/chuong-749.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.