Thương Chung Ly lắc đầu, bình tĩnh nói:
- Hậu duệ Bắc Man mặc dù đã ở quận Cao Dương 200 năm, nhìn như đã bị thuần hóa, nhưng trong xương cốt của bọn họ vẫn còn đang chảy dòng máu đó. Ở xa xa phía đông huyện Cao Dương vốn là nơi hoang dã của Khánh quốc ta. Hơn nữa người Bắc Man từ khi an cư ở Khánh quốc ta, ngươi có từng thấy họ thông hôn với người Khánh quốc không? Bọn họ tự đặt ra quy tắc chỉ có thể lấy người trong cùng tộc, thực ra chính là để giữ huyết thống Bắc Man thuần khiết. Hiện giờ người Bắc Man ở cực Bắc đã ngóc đầu trở lại, cho dù là những người Man tay không tấc sắt kia tồn tại cũng là một tai họa ngầm. Cho nên đối với mười vạn hậu duệ Bắc Man này quyết không thể lơ là.
Lâm Thành Phi chắp tay:
- Mạt tướng hiểu, trong thư nhất định sẽ nhắc nhở Vương tướng quân đề phòng.
Thương Chung Ly khẽ gật gật đầu, đột nhiên hỏi một vấn đề rất kỳ quái:
- Thành Phi, nếu ta cùng Tư Mã Kình Thiên không tham dự trận chiến này, hoặc nói, hai ta chưa bao giờ tồn tại trên đời này, thì trong tình huống này ngươi có đủ tự tin đối phó với sự tấn công của quân Ngụy không?
Lâm Thành Phi há miệng thở dốc, có chút kinh ngạc, nhất thời không biết trả lời thế nào.
Cuối cùng Thương Chung Ly quay người lại, khuôn mặt già nua mà kiên nghị không giận mà thản nhiên cười:
- Thôi. Bạn đang đọc truyện tại truyentop.net - www.truyentop.net
Dừng một chút mới tiếp:
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-than/1235664/chuong-732.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.