- Lạc tổng quản, vất vả cho ông rồi.
Ngươi kia có chút lo lắng:
- Bây giờ ta đã vào được chưa?
Lạc tổng quản lặng im một chút, cuối cùng nói:
- Tam thiếu gia, việc này… rất là nguy hiểm. Nghĩ đi nghĩ lại, vẫn muốn khuyên Tam thiếu gia, nếu việc này mà bị người khác biết, thì quả thực là không thể nghĩ tới hậu quả. Cái đầu này rơi xuống cũng không sao cả, nhưng … nhưng nếu mà Tam thiếu gia xảy ra việc, thì nô tài… nô tài thật sự…
Không đợi hắn nói xong, cái bóng dáng đã ngắt lời:
- Những lời của ngươi chỉ là vô dụng cả thôi. Lão Lạc, ngươi lần trước đã đồng ý với ta rồi, thì không thể nuốt lời, đem bổn thiếu gia biến thành trẻ con để chơi đùa sao?
Nói tới đây, hắn thò trong tay áo lấy ra một thỏi bạc nén nhét vào ngực Lạc tổng quản:
- Bạc không phải là vấn đề, ngươi mà giúp bổn thiếu gia, ta sẽ không xử tệ với ngươi đâu!
Lạc tổng quản lắc lắc đầu, cười gượng nói:
- Tam thiếu gia đã bố trí cho chỗ ở, đã cho không ít bạc, tiểu nhân trong lòng rất cảm kích, làm sao có thể có lòng tham vô đáy như thế này.
Lão lấy nén bạc nhét lại vào tay Tam thiếu gia, khẽ thở rồi nói:
- Tam thiếu gia, tha thứ cho tiểu nhân nhiều lời. Trong thành Yến Kinh thiếu gì "danh môn khuê các" (chỉ những người con gái nhà quyền quý),mĩ nhân lại vô số không thể đếm, với thân phận của Tam thiếu gia, chỉ cần ngoắc cái ngón tay, thì mĩ nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-than/1235656/chuong-724.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.