Tiêu thái sư rời cung, chưa lên xe, Tiêu Hoài Kim đã vội đuổi theo, đang muốn nói chuyện, Tiêu thái sư vội xua tay, ra hiệu Tiêu Hoài Kim không cần nhiều lời, chờ người đỡ lên xe, mới nói:
- Lên xe hãy nói.
Tiêu Hoài Kim lên xe, xe ngựa liền chạy về phía trước, Tiêu Hoài Kim vội vàng nói:
- Phụ thân, vì sao hôm nay…
Tiêu thái sư lại khoát tay, ho sù sụ, lấy khăn lau miệng, thản nhiên nhìn Tiêu Hoài Kim, hỏi:
- Ta hỏi ngươi, Hoàng đế có muốn lập biểu muội ngươi làm Hậu không?
Tiêu Hoài Kim sửng sốt, căm hận nói:
- E là không…
- Chính là thế…
Tiêu thái sư chậm rãi:
- Hoàng đế đã quyết, cho dù không phải là Thục phi, thì biểu muội ngươi cũng không thể làm Hoàng hậu.
Tiêu Hoài Kim lập tức nói:
- Phụ thân, biểu muội không làm Hoàng hậu cũng được, nhưng cha vì sao đồng ý lập Thục phi? Chỉ cần cha phản đối. Hoàng đế dù muốn lập Thục phi cũng không dễ…
Tiêu thái sư lạnh lùng nói:
- Ta hỏi ngươi vì sao hôm nay trên triều, Hàn Huyền Xương phản đối lập Thục phi làm hậu?
Tiêu Hoài Kim ú ớ.
Y thật không hiểu vì sao có chuyện lạ như vậy.
- Hàn Huyền Xương thâm trầm, là người cơ trí hiếm có của Hàn gia.
Tiêu thái sư than nhẹ:
- Trước đây lão phu tưởng Hàn gia chỉ có Hàn Huyền Đạo mới là kẻ giảo hoạt, hôm nay xem ra, Hàn Huyền Xương không hề kém Hàn Huyền Đạo chút nào.
Dừng một chút, lắc đầu:
- Mấy thế hệ Hàn gia, ai cũng là nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-than/1235638/chuong-706.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.