Hàn Mạc nghe vậy, hết sức mừng rỡ. Hắn vốn tưởng còn phải mất rất nhiều thời gian nữa Hồng Tụ mới tỉnh lại, nhưng thật không ngờ chỉ ba ngày sau, nàng đã tỉnh dậy thật thần kỳ. Thật đúng là trời đất phù hộ.
Hàn Mạc nhanh chân chạy về phòng. Vừa đi được vài bước, hắn chợt nhớ ra Tào Ân ở phía sau, chợt thấy mình quá thất lễ, liền vội quay đầu lại, chỉ thấy y mỉm cười, phất tay, nói:
-Đi thôi!
Hàn Mạc chắp tay, rồi nhanh chân rời đi.
Trở về phòng, hắn thấy hai gã thái y đang to nhỏ bàn chuyện gì đó. Bọn họ là thái y Yến Quốc đi theo tháp tùng phái đoàn, vừa thấy Hàn Mạc bước vào, liền cúi người thi lễ.
-Vất vả cho hai vị rồi!
Biết được Hồng Tụ đã tỉnh lại, Hàn Mạc rất vui mừng, chắp tay cười nói:
-Nếu không nhờ có tay nghề thần thông của hai vị thái y, nàng đã không tỉnh lại nhanh như vậy rồi.
Hai gã thái y liếc mắt nhìn nhau, hơi xấu hổ. Một vị chắp tay gượng cười, nói:
-Vị cô nương này có thể tỉnh lại nhanh như vậy, quả thật là ngoài dự đoán của mọi người.
Hàn Mạc cũng không nói gì, chỉ khẽ mỉm cười, định đi vào.
Vị thái y kia vội kêu lên:
-Hàn tướng quân xin chờ cho một chút!
Hàn Mạc quay đầu lại, nghi hoặc nói:
-Tiên sinh có gì chỉ giáo?
-Chuyện này…
Vị thái y do dự một chút, cuối cùng nói:
-Lời nói trước đây, chắc tướng quân vẫn còn nhớ rõ. Ngài muốn đi vào thì nên chuẩn bị tâm lý là hơn!
Hàn Mạc nghe vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-than/1235596/chuong-664.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.