Viên Đạo Linh nuốt hai viên linh đan, chuẩn bị nghỉ ngơi.
Hai viên linh đan này cho phép tập trung tư tưỡng tĩnh dưỡng khí công, giúp nhanh chóng rơi vào giấc ngủ. Y cởi áo đạo sỹ ra, bỗng nhiên bên tai nghe thấy một tiếng "phù", tiếng động này khiến cho y thất kinh giống như một con chuột, sắc mặt thay đổi, cầm lấy cây đao đã chuẩn bị sẵn trên bàn, hai tay nắm chặt cây đao, sau đó xoay người qua nhìn vào nơi âm thanh vọng ra.
Tư thể cầm đao của y không tiêu chuẩn, điều này chứng tỏ y không biết võ công.
Y chỉ nhìn thấy một cánh cửa mở ra, hoặc là gió có hơi to, đẩy cánh cửa ra mà thôi, ánh trăng ngoài cửa sổ êm dịu, một màn đêm yên tĩnh, không có bất kỳ động tĩnh nào.
Nét mặt Viên Đạo Linh căng thẳng, lúc này không dám đến gần, chỉ ngơ ngác nhìn ra cửa sổ, nhìn cánh cửa đong đưa nhẹ nhàng.
Một lúc lâu sau, Viên Đạo Linh mới từng bước đi ra phía cửa một cách thấp thỏm, càng đến gần cửa, sắc mặt của y càng căng thẳng, thậm chí mồ hôi toát ra khắp trán.
Vất vả lắm y mới đến được bên của sổ, y giơ đao lên, nhìn về phía sân viện. Một không gian yên tĩnh.
Y thở phào nhẹ nhõm, chỉ cảm thấy chính mình quá căng thẳng, chỉ có gió thổi cỏ lay, bản thân thần hồn nát thần tính, chẳng nhẽ trong lòng mình lại sợ cái gã tiểu tử kia đến vậy.
Hít một hơi sâu, Viên Đạo Linh mới buông thanh đao xuống, giơ tay ra đóng cửa.
Xem ra đêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-than/1235589/chuong-657.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.