Lúc này Hàn Mạc mới hiểu được, hơi xấu hổ, mọi người bốn phía nghe thấy, Văn Ngư Bạch kia đã đứng dậy cười nói:
- Các vị, Vân Tiên cô nương muốn đàm luận âm luật với Hàn công tử, chúng ta không nên quấy nhiễu.
Hắn chắp tay nói với Hàn Mạc:
- Hàn công tử, Ngư Bạch cáo từ trước, nếu có rảnh rỗi, còn muỗn lãnh giáo âm luật với Hàn công tử!
Hàn Mạc vội vàng đứng dậy đáp lễ nói:
- Trái lại còn muốn Văn công tử chỉ giáo nhiều!
Nhóm người này cũng rất thức thời, lập tức đều đứng dậy cáo từ, loại yến hội này bọn họ thường xuyên tụ tập, nói rời cũng liền rời đi, bên cạnh thuyền hoa không ít thuyền nhỏ, những người này phần lớn cùng thuyền mà về chỉ có điều cảm thán trong lòng, không thể tưởng được Vân Tiên cô nương viên minh châu đẹp nhất hồ Khổng Tước, hôm nay lại bị một người Yến ngắt lấy.
Hàn Mạc đưa Quan Hạo Phong tới cạnh thuyền, hai người lại nói nhỏ vài câu, lúc này mới cáo từ.
Nếu Đường Thục Hổ hai phen ba bận khuyên bảo Hàn Mạc không thể rời khỏi, phải tiếp xúc với Vân Tiên cô nương một phen, Hàn Mạc nghĩ tới nghĩ lui, nếu rời đi như vậy, quả thật có chút thất lễ, quyết định đi lên dạy kiểu hát "Minh nguyệt kỷ thì hữu" thêm mấy lần, mặc kệ Vân Tiên học được hay không, bản thân mình cũng phải rời khỏi, tuyệt đối không thể phát sinh câu chuyện tài tử giai nhân ở trong này.
Nhân Uân Phảng vốn vô cùng náo nhiệt, trong nhất thời lại vắng vẻ.
Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-than/1235572/chuong-640.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.