Đao trong tay Hàn Mạc dán lên cổ họng Tiền trung thừa khiến mọi người đều biến sắc. Tiền trung thừa kia vô cùng hoảng sợ, gã nhìn vào đôi mắt sắc lạnh của Hàn Mạc, đôi chân mềm nhũn, thiếu chút nữa ngã xuống.
Quốc cữu thấy mọi người khiếp sợ, đã đứng lên, giơ tay nói:
-Hàn tướng quân, ngươi…Ngươi đây là muốn làm gì?
Hàn Mạc bình tĩnh nói:
-Quốc cữu, các vị đại nhân Khánh Quốc, bản quan muốn hỏi một câu, vị Tiền trung thừa này thực là ngự sử trung thừa của Khánh Quốc các ngươi? Liệu có phải là gian tế của Nguỵ Quốc, cố ý gây chuyện xích mích, thị phi hay không?
Lúc này, từ hai bên sườn phía sau cánh cửa, hơn mười võ sĩ thân mang bội đạo xông đến. Quốc cữu khoát tay áo, ra hiệu đám võ sĩ này tạm thời không được hành động thiếu suy nghĩ.
Thấy võ sĩ Khánh Quốc xuất hiện, các quan viên Khánh Quốc đang hoảng sợ tức thì bình tĩnh lại. Một gã quan viên đứng lên, chỉ vào Hàn Mạc, cao giọng nói:
-Hàn…Hàn Mạc, trước mặt mọi người, ngươi cầm đao…Cầm đao uy hiếp quan của Khánh Quốc ta, rốt cuộc ngươi định làm gì?
Hàn Mạc thản nhiên cười, nhìn Quốc cữu, hỏi một câu:
-Quốc cữu, họ Tiền này có thật sự là trung thừa ngự sử của quý quốc hay không?
Quốc cữu cau mày, gật đầu nói:
-Hàn tướng quân, có chuyện gì từ từ nói. Ngài bỏ đao xuống trước đã, tránh sinh ra hiểu lầm lớn hơn nữa. Vị Tiền đại nhân này thật sự là ngự sử trung thừa của Ngự sử, chắc chắn là như vậy. Ngài lấy đao kề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-than/1235557/chuong-625.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.