- Có lý!
Tào Ân vuốt cằm nói.
- Về phía Hậu đảng, nhất định biết rõ Thương Chung Ly sẽ lợi dụng Tần Tư để tạo những phiền toái cho họ.
Hàn Mạc nhẹ nhàng nói:
- Cho nên đối với bọn họ mà nói, Tần Tư không thể lọt vào tay Thương Chung Ly được… Nếu hạ thần đoán không nhầm, có lẽ lúc này Hậu đảng đang nghĩ cách mang Tần Tư đi, cũng có thể nghĩ cách giết người diệt khẩu!
Tào Ân khẽ cười nói:
- Quả nhiên Tần Tư không phải không có chút lợi dụng, vậy ngươi xem nên giao y cho ai… Hoặc là, chúng ta nên để người Khánh quốc giết tên thích khách này?
Hàn Mạc trầm ngâm một chút, và không nói gì.
Tào Ân hoà nhã nói:
- Ngươi có gì cứ nói đừng ngại, ở đây chỉ có ngươi và bản hầu, có gì cứ nói không phải băn khoăn!
Hàn Mạc cuối cùng cũng nói:
- Nếu căn cứ theo tội trạng của Tần Tư, y có ý đồ ám sát công chúa, chúng ta đương nhiên muốn người Khánh quốc xử tử y… !
Dừng lại một chút, liếc nhìn Tào Ân rồi nói tiếp:
- Nhưng, nếu mạng chó của y có thể làm cho chúng ta thu được chút lợi ích, tại sao không lợi dụng… Dù giao cho người Khánh quốc, y chết là cái chắc!
Tào Ân cười nói:
- Hàn Mạc, bản hầu không nhìn nhầm ngươi, ngươi quả thật rất thông minh, ý tưởng của ngươi và bản hầu rất hợp nhau, nhưng giao y cho ai, phải xem bọn họ ai đưa ra giá hời nhất!
Hàn Mạc cười nói:
- Thì ra hầu gia đã sớm vạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-than/1235552/chuong-620.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.