Trong điện Càn Tâm, Hoàng đế tươi cười nhìn Hàn Mạc đang cung kính phía trước án.
Hàn Mạc lúc này cũng lấy làm lạ. Hôm nay hắn vốn đang bận huấn luyện tại Báo Đột Doanh, Hoàng đế đột nhiên tuyên triệu, không biết có ý chỉ gì. Nhưng hắn trong lòng cũng mơ hồ đoán được, là việc liên quan đến hòa hiếu kết thân.
Hoàng đế nhẹ giọng nói:
-Hàn Mạc, trẫm hôm nay triệu ngươi đến đây, ngươi có biết là chuyện gì không?
Hàn Mạc lập tức cung kính đáp:
-Thần không biết. Nhưng bất luận là ý chỉ nào của Thánh thượng, thần cũng tận tâm tận lực làm.
Hoàng đế cười ha hả, nói:
-Lần này hòa thân, trẫm muốn phái ngươi giữ chức Phó sứ, hộ vệ công chúa đi tới nước Khánh.
Hàn Mạc cúi đầu, mắt xẹt qua tia đạo quang, thầm nghĩ trong lòng: "Quả nhiên là việc hòa thân". Nhưng chỉ đích danh mình hộ tống Sương nhi đi nước Khánh, hắn vẫn ngạc nhiên. Nên ngay lúc đó, cũng không trả lời.
-Thế nào? Ngươi muốn kháng chỉ?
Thấy Hàn Mạc cúi đầu không nói, Hoàng đế trầm giọng hỏi.
Hàn Mạc lúc này cũng đã nhớ đến câu nói của Tú công chúa. Nếu muốn cứu Sương nhi, nhất định phải hộ tống đoàn hòa thân tới nước Khánh. Lúc này Hoàng đế hỏi, Hàn Mạc chẳng có thời gian nghĩ lâu, vội đáp:
-Thần… thần không dám! Chỉ có điều thần trẻ người non dạ, sợ khó có thể gánh vác trọng trách này. Nếu làm nhục quốc thể, thật là tội chết ngàn lần.
Hoàng đế cũng không biết tâm tư đích thực trong lòng Hàn Mạc, cười ha hả:
-Ngươi hóa ra cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-than/1235531/chuong-599.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.