Một người bước vào trong phòng, tiến đến trước mặt Hàn Mạc. Người này toàn thân mặc y phục màu lam, thắt đai lưng màu tím, tướng mạo tuy không thể nói là tuấn tú nhưng thực rất vừa mắt người xem, mũi cao thẳng, trên mi trái có một nốt ruồi đen. Người này xem chừng tràn đầy sinh khí, chắc chắn không phải một kẻ nhút nhát.
Người này bước thêm hai bước nữa, cúi người thi lễ thật sâu với Hàn Mạc:
-Tại hạ là Lục Tông Hiên, bái kiến Tiểu Hàn đại nhân!
Hàn Mạc liếc mắt nhìn hắn, đã đoán định được bảy tám phần. Hắn bước lên đỡ lấy Lục Tông Hiên, cười nói:
-Lục công tử làm gì phải khách khí thế!
-Tiểu Hàn đại nhân ra tay trượng nghĩa, giải vây cho Lưu Phương Các ta. Ân tình này Lục gia ta nhất định không dám quên.
Lục Tông Hiên cảm kích nói.
Hàn Mạc lắc đầu, cười nói:
-Lục công tử đừng để ý. Thật ra chẳng qua Hàn Mạc thích xen vào chuyện thiên hạ, lại nghe nói tài nghệ ca kỹ của Thập nhị hương của Lưu Phương Các phi thường, nên mới muốn đến nghe thử xem. Nào ngờ lại đụng phải tên chó săn cửu công tử Tiêu Minh Đường, chính vì thế mới dẫn đến chuyện như vừa rồi.
Dừng một chút, hắn cười nói:
-Lục công tử, hôm nay động thủ với người của cửu công tử, ta đã làm hỏng không ít bàn ghế của quý lâu. Ngươi đừng để bụng nhé!
Lục Tông Hiên cười nói:
-Tiểu Hàn đại nhân nói đùa rồi.
Y mời Hàn Mạc vào một căn phòng trang nhã. Chờ hắn ngồi xuống, y mới chắp tay, nói:
-Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-than/1235529/chuong-597.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.