Trên triều đình rất nhiều quan viên của Tiêu gia đang quỳ rạp xuống. Đây quả thực là một cú tấn công lớn với Hàn tộc. Trong triều có các quan viên trọng yếu của sáu bộ chín khanh, cũng có ngôn quan của Ngự sử, hai bên quan văn võ cả thảy có đến một trăm bốn mươi năm người đều là những trọng thần đủ tư cách tham dự Yến triều. Trong đó riêng người của Tiêu tộc đã chiếm mất hai phần, cầm đầu là Tiêu Hoài Kim dẫn theo hơn hai mươi viên quan quỳ xuống, khấu đầu xin Hoàng đế xoả bỏ quân trấn phủ ở Đông Hải.
Hoàng đế bình tĩnh, quay sang Hàn Huyền Đạo hỏi:
-Hàn ái khanh, lời của Tiêu Thị lang nói ngươi thấy thế nào?
Hàn Huyền Đạo khom người, nói:
-Khởi bẩm Thánh thượng, thần nghĩ lời Tiêu Thị lang nói hoàn toàn có lý!
Mọi người sửng sốt, Hoàng đế cũng bất ngờ, nhíu mày lại. Tiêu Thái sư đang ngồi ngay ngắn trên ghế lớn, ánh mắt chợt sáng rực quái dị, nhưng vẻ mặt vẫn bình tĩnh như thường.
-Ồ?
Hoàng đế khẽ gật đầu, nói:
-Hàn ái khanh đồng ý với ý kiến giải trừ quân bị của Tiêu Thị lang?
Hàn Huyền Đạo cung kính nói:
-Khởi bẩm Thánh thượng, ý kiến giải trừ quân bị của Tiêu Thị lang là vì giảm bớt áp lực cho quốc khố, là suy nghĩ cho Đại Yến, là cử chỉ vì nước vì dân, thần vô cùng đồng ý ạ!
Không ít người chợt giật mình, cũng có người thầm nghĩ:
-Hàn Huyền Đạo điên rồi sao? Bỏ đi quân trấn phủ chẳng khác nào chặt đứt cánh tay của Hàn gia bọn họ. Vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-than/1235512/chuong-580.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.