Hàn Mạc bước rất nhẹ, hai cô gái xinh đẹp cũng không nghe thấy hắn tiến vào, Hàn Mạc đi đến bên người các nàng, nhìn lên trên bàn, lúc này mới phát hiện Tiểu Thiến không phải viết chữ mà là vẽ tranh.
Bàn tay nhỏ bé trắng trẻo của nàng nắm bút lông, vung bút, núi sông hiện ra, quả thật giống như đúc, hơn nữa khí thế vô biên.
Cuối cùng Hàn Thấm thấy Hàn Mạc, đang muốn nói chuyện, Hàn Mạc nhẹ nhàng xua tay, mỉm cười ra hiệu không nên quấy rầy Tiểu Thiến vẽ tranh, lại nhìn thấy Tiểu Thiến đã vẽ tới mấy nét cuối cùng, bàn tay trắng trẻo kia vô cùng linh hoạt, vòng một nét cuối cùng, Tiểu Thiến mới buông bút lông, duỗi người cười nói với Hàn Thấm:
- Tiểu Thấm muội muội, muội xem ta vẽ được không?
- Núi sông một thể, hoàn chỉnh tự nhiên!
Hàn Mạc vỗ tay cười nói:
- Tiểu Thiến, không thể tưởng được nàng còn khéo tay như vậy!
Đột nhiên nghe được giọng nói của Hàn Mạc, Tiểu Thiến giật mình kinh hãi, quay đầu vỗ nhẹ ngực nói:
- Tướng công, chàng tiến vào sao không có tiếng động? Làm ta sợ muốn chết!
Hàn Mạc đưa tay cầm bức tranh kia lên, khen:
- Tiểu Thiến, nàng học vẽ từ khi nào vậy?
- Bắt đầu từ lúc còn rất nhỏ.
Tiểu Thiến cười nói:
- Tướng công, chàng có thể vẽ tranh hay không?
Hàn Mạc lắc đầu:
- Tướng công không biết, chờ có thời gian, nàng dạy tướng công đi!
Tiểu Thiến nâng má thơm, nhìn Hàn Mạc, ngẫm nghĩ một chút mới nói:
- Muốn ta dạy cho chàng, trước tiên tướng công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-than/1235417/chuong-485.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.