Hàn Thanh nhớ lại những việc đã qua ở Phong Quốc, vẻ mặt cảm thán, thần tình trong mắt cực kỳ phức tạp:
- Tới thành Thần Sơn rồi, mới biết được, đó đều là chiến sĩ nhận được sự chúc phúc của thiên thần, chết trận vì tù trưởng và Đại Tế Ti là có thể linh hồn không tiêu, lên chín tầng trời… Bên trong thành kia, chính là Phong Cung của tù trưởng và Thánh đàn của Đại Tế Ti Phong Quốc ở lại!
- Thú vị!
Trên mặt Hàn Mạc lộ ra nụ cười thản nhiên, dường như tự nói với bản thân.
- Thiếu gia, ngài khoan hãy nói, đám chiến sĩ Phong Quốc thủ trong thành kia, đều là chiến sĩ tinh nhuệ nhất của Phong Quốc.
Hàn Thanh nắm chặt tay, thấp giọng nói:
- Người Phong Quốc xưng đám chiến sĩ kia là "Phong Dũng Sĩ", ý nói đó là đám chiến sĩ hộ vệ trong thành kia đều dũng mãnh nhất Phong Quốc, hơn nữa phần lớn Bạch Xà Chúng và Hắc Xà Chúng lựa chọn bên trong mà ra. T.r.u.y.ệ.n.Y.Y.com
Hắn dừng lại một chút, nhìn vẻ mặt thản nhiên của Hàn Mạc, mới tiếp tục nói:
- Các trại náo động, trại Ngọc Tuyền điều không ít người ra ngoài, cho nên phòng thủ của thành trì suy yếu, lúc này mới lựa chọn một đám người trong nhóm tráng đinh để tăng cường phòng thủ của thành trì.
Hàn Mạc nghĩ tới một chuyện hỏi:
- Hai người các ngươi ở trong Phong Quốc, chẳng lẽ không có ai nhìn ra sự khác biệt của các ngươi? Lúc các ngươi nói chuyện, bọn họ cũng nên nghe ra khẩu âm của các ngươi không phải người Phong Quốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-than/1235412/chuong-480.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.