Người Phong Quốc cười lạnh nói:
- Thật không ngờ người Yến Quốc các ngươi vô sỉ như thế, không ngờ phía người đi trộm thánh vật Phong Quốc… Hàn Mạc, nếu ngươi không muốn hai nước sinh biến loạn, hiện giờ theo mỗ về Phong Quốc, thỉnh tội tù trưởng và Đại Tế Ti chúng ta… !
Hàn Mạc lắc đầu, thản nhiên nói:
- Phong Quốc, ta cũng muốn đi, cũng không phải đi thỉnh tội… Tối nay ta đại hôn, căn bản không muốn thấy máu, nhưng… theo như lời ngươi nói, đề phòng hai nước sinh biến loạn, ngươi chỉ có thể chết!
Người Phong Quốc cười lạnh nói:
- Chẳng lẽ ngươi cảm thấy có thể giết chết mỗ?
Ngay trong nháy mắt, không ngờ hắn giống như tia chớp xông thẳng tới Hàn Mạc, tốc độ cực nhanh khiến người ta không thể tưởng được.
Hiển nhiên người này luôn suy tính phương pháp phá vây, bị nhiều nhân viên Tây Hoa Thính vây quanh như vậy, gần như không có đường trốn.
Phương pháp duy nhất, chính là bắt kẻ dẫn đầu, bắt lấy Hàn Mạc, đám nhân viên ngầm sợ ném chuột vỡ bình, cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, không chừng tối nay có thể còn một con đường sống.
Ngươi này vừa mới nói, chẳng qua là kéo dài thời gian, dùng để phán đoán thế cục chung quanh.
Tuy rằng hắn biết Hàn Mạc khó đối phó, nhưng thấy Hàn Mạc trẻ tuổi, ít nhiều trong lòng hơi xem nhẹ Hàn Mạc, ít nhiều có chút tự tin không chế được Hàn Mạc.
Hắn khiến cho người ta khủng bố, chúng ta tốc độ, tốc độ so với báo săn còn nhanh hơn.
Khoảng cách giữa hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-than/1235405/chuong-473.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.